Qua một bản kê dài, quốc tế Đường Thị đã có thêm hiểu biết về đối tượng cần tìm hiểu.
Đó gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Chính vì nghiêm túc tìm hiểu như vậy nên quốc tế Đường Thị mới có thể phát triển đến bậc này.
Thư ký gật đầu, lập tức đi điều tra. Nhiều nhất trong vòng hai tư giờ thì sẽ đưa bản đánh giá năng lực tổng hợp cho ông ấy.
Hiệu suất làm việc của thư ký luôn khiến Đường Quốc Diệu yên tâm. Ông ấy vẫy tay tỏ ý đối phương có thể đi ra, rồi hồi tưởng lại biểu hiện của Hoắc Khải, lộ ra nụ cười: “Đúng là một cậu thanh niên thú vị”.
Đường Quốc Diệu có ấn tượng khá tốt với Hoắc Khải, còn việc có cân nhắc để anh làm con rể hay không thì tạm thời chưa biết. Ít nhất thì khi đủ hiểu về anh rồi, ông ấy sẽ đi hỏi ý kiến của con gái sau.
Suy nghĩ của Đường Trọng Vi mới là quan trọng nhất đối với Đường Quốc Diệu.
Chỉ cần con gái thích thì ông ấy sẽ nhường, còn nếu không thì dù tử thần có đến cũng không thể đem Đường Trọng Vi đi được!
Cùng lúc đó, Hoắc Khải và Cơ Hương Ngưng đã đến văn phòng đàm phán đối ngoại của quốc tế Đường Thị.
Đường Trọng Vi đã đánh tiếng trước nên lần này người đón tiếp bọn họ là giám đốc của phòng ban này.
Người này có địa vị còn cao hơn cả địa vị xã hội của Cơ Trấn Hùng.
Khi đối mặt với Cơ Trấn Hùng, Cơ Hương Ngưng còn có thể tỏ ra mạnh mẽ, nhưng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788098/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.