Đây có lẽ là một trò đùa, thời đại này làm gì còn khế ước bán thân, nếu đã không muốn tuân theo thỏa thuận thì cứ rời đi. Nhà họ Cơ dù có quyền thế đến đâu cũng không dám giam cầm người khác trong xã hội pháp trị này.
Giấy bảo đảm của Cơ Trấn Hùng là để hạn chế Cơ Hương Ngưng, và cảnh cáo cô ấy đừng nghĩ đến việc được thăng hạng quá nhanh.
Lần này bắt cô ấy ký giấy bảo đảm, lần sau biện pháp sẽ còn cứng rắn hơn.
Hai bên đều có chủ kiến riêng. Ai cũng đều cho rằng họ có đủ năng lực kiểm soát đối phương.
Hoắc Khải cười nói: “Giải pháp cho việc này không khó, cứ giao việc này cho tôi, cô cứ tiếp tục làm tổng giám đốc phần mình là được”.
“Tôi không cần tham gia sao?”, Cơ Hương Ngưng hỏi.
Lời này nghe như còn có ý tứ gì khác. Hoắc Khải nhìn cô ấy rồi nói: “Nếu như cô muốn tham gia thì dĩ nhiên có thể”.
Cơ Hương Ngưng nhìn anh, sau đó lắc đầu nói: “Tôi còn nhiều việc, cũng lười tham gia, anh xem làm sao được thì làm”.
Cuộc trò chuyện tưởng như không có gì đặc biệt, thật ra lại chứa nhiều ẩn ý.
Cơ Hương Ngưng muốn biết liệu Hoắc Khải có để cho cô ấy tham gia vào chuyện này hay không. Bởi vì khi cô ấy biết cách giải quyết những rắc rối từ chính anh, thì cô ấy sẽ không dễ bị ảnh hưởng nếu còn gặp phải chuyện này trong tương lai. Hoắc Khải cũng biết ý của cô ấy nên không hề từ chối.
Anh không muốn kiểm soát nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788095/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.