Mặc dù Cơ Hương Ngưng vẫn chưa lường hết được khả năng của Hoắc Khải, nhưng vì cô ấy biết chắc tham vọng của Hoắc Khải còn vượt xa cả mong đợi, nên lại càng mong muốn được hợp tác sâu hơn với anh.
Tốt nhất là... không bao giờ tách rời.
Về suy nghĩ này, rốt cuộc là vì lợi ích của gia tộc hay vì điều gì khác, chắc chỉ bản thân cô ấy mới hiểu.
Đã một năm rưỡi kể từ khi Hoắc Khải sống lại, trong khoảng thời gian đó, năng lực của anh đã tác động vào tâm lý của Cơ Hương Ngưng một cách không thể tưởng tượng nổi.
Từ trước đến nay, Cơ Hương Ngưng chưa từng gặp người nào lợi hại như anh. Bất luận là nam hay nữ, già hay trẻ, tất cả những người khác đều như nhau.
Theo quan điểm của Cơ Hương Ngưng, không có việc gì mà Hoắc Khải không giải quyết được, bất cứ vấn đề gì khiến cô ấy đau đầu, chỉ cần giao việc đó cho anh thì chỉ trong vài phút là anh đã có thể đưa ra được giải pháp phù hợp.
Loại năng lực này đã không còn là thứ có thể mô tả một cách dễ dàng bằng các tính từ đơn lẻ, đó là một tập hợp của hầu hết tất cả các lợi thế trong cùng một cá thể.
Đôi khi Cơ Hương Ngưng tự hỏi, cậu chủ nhà họ Lý này có thật sự đã trở mình chỉ sau một lần ngã đập đầu và mất trí nhớ hay không? Hay tất cả chỉ là sự ngụy trang của anh, còn thực tế thì anh vốn là một thiên tài?
Cho dù như thế nào, bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788085/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.