Từ khóa mà Hoắc Khải ném ra chính là giọt nước tràn ly. Anh nói với nhà họ Hoắc rất rõ ràng, muốn hợp tác thì đừng chơi mấy trò tính toán thiệt hơn, càng đừng nghĩ mấy việc chiếm được cái lợi gì của người khác, nếu không mọi người đường ai nấy đi, khỏi chơi nữa.
Trong tình huống như thế này, nhà họ Hoắc không có ai dám giống như trước nữa.
Kể cả Hoắc Lập Quần cũng có chút không chống đỡ nổi.
Trước đây bọn họ đều dựa vào danh tiếng của nhà họ Hoắc để chèn ép người khác, từ đó đạt được mục đích hợp tác, nào có bị người ta dùng danh nghĩa công ty khác để chèn ép như bây giờ.
Ấm ức, quả là ấm ức quá đi mất!
Trong cuộc đàm phán sau đó, cho dù là Hoắc Thanh Vân hay Hoắc Lập Quần đều bị Hoắc Khải chèn ép thẳng thừng.
Bọn họ đã mất đi cơ hội dẫn trước, cũng mất đi quyền chủ động.
Bây giờ lại đến mấy người Miêu Nhất Khoa nắm quyền chủ động ngược lại, không phải là mấy người muốn hợp tác với chúng tôi, mà là chúng tôi nói không muốn hợp tác với mấy người thì mới hợp tác.
Trong tình cảnh này, nhà họ Hoắc có giỏi đến đâu cũng không còn khả năng ép giá xuống thấp hơn giá thị trường 40% nữa.
Đừng nói là Hoắc Khải không buông tha, bây giờ cho dù có là Miêu Nhất Khoa cũng tuyệt đối không đồng ý.
Cho nên Hoắc Thanh Vân và Hoắc Lập Quần chỉ có thể nghiến răng tiến hành đàm phán theo phương thức thông thường, cố gắng hết sức để giành lại cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788080/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.