Bây giờ, Giang Chí Hạo đang cảm thấy kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần, tất cả mọi thứ đều tan vỡ, nào có tâm trạng quan tâm đến đồ chơi mà con gái làm. Anh ấy gật đầu lấy lệ rồi cầm can xăng đi đến bên chiếc sofa cũ nát ngồi xuống.
Thấy bố không trả lời mình, cô bé rất thất vọng.
Một lát sau, Linh Linh lại chạy đến bên cạnh Giang Chí Hạo, lắc lắc tay anh ấy, nói: “Bố, con đói rồi”.
“Ừ, con ăn trước đi”, Giang Chí Hạo lơ đãng nói.
Linh Linh tuy còn nhỏ tuổi nhưng đã hiểu chuyện, cô bé nhìn ra được tâm trạng của bố không tốt thì không làm phiền nữa mà tự đi vào bếp.
Mở túi gạo trong bếp ra, bên trong chỉ còn một ít gạo, cô bé thành thạo đổ gạo trong túi vào nồi.
Sau đó cô bé bê nồi ra bàn bếp, bắt đầu vo gạo, cuối cùng thì đặt lên bếp gas. Vì không đủ khoẻ nên cô bé chỉ có thể lấy từng bát nước để thêm vào nồi.
Giang Chí Hạo ngồi trên sofa cả buổi, bỗng nhiên đứng phắt dậy.
Anh ấy vặn nắp bình xăng với vẻ mặt quyết tâm phải chết.
Nếu ông trời đã không cho anh ấy chút hi vọng nào thì sống còn có ý nghĩa gì nữa?
Muốn chết thì cả nhà cùng chết!
Lúc này, cô bé Linh Linh từ trong bếp chạy ra.
Hai tay cô bé dùng hết sức để bê cái nồi rồi đặt nó lên bàn, sau đó lại chạy đi lấy bát.
Khi cô bé múc những hạt gạo ít ỏi ra bát thì trong nồi chỉ còn toàn là nước cháo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788010/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.