Có điều muốn hoàn toàn giống như Ninh Thần nói, làm mọi thứ đến độ hoàn mỹ hoàn hảo thì lại cực kỳ khó.
“Anh nói xem, có phải em đã đối xử tệ bạc với ai đó? Hoặc có chuyện gì mà em xử lý không công bằng không?”, Ninh Thần nhìn Hoắc Khải, biểu cảm rất nặng nề: “Người ta bảo người trong cuộc mù mờ, người ngoài cuộc tỉnh táo, có lẽ chúng ta thực sự đã làm sai gì đó mà không nhận thức được”.
Nhìn người phụ nữ lương thiện này tự trách và áy náy, Hoắc Khải không khỏi thở dài một tiếng.
Anh vuốt mái tóc dài của Ninh Thần và nói: “Em không làm sai gì cả, chỉ là em lương thiện quá khiến một số người cảm thấy em dễ bắt nạt thôi. Còn về việc có phải chúng ta từng thiếu công bằng thì anh nghĩ chuyện này hãy để người khác phán xét. Bây giờ anh hi vọng em nghỉ ngơi đầy đủ, đừng vì chút chuyện nhỏ nhặt này mà làm bản thân mệt mỏi quá độ. Ngày tháng tương lai vẫn còn dài lắm”.
Ninh Thần có thể nghe ra được sự quan tâm từ giọng nói của anh, cô không õng ẹo từ chối hay khăng khăng khóc lóc đòi treo cổ để biểu đạt cảm giác đè nén trong lòng.
Không cần biết tương lai sẽ biến thành thế nào, kiểu gì họ cũng vẫn phải đi tiếp!
Cô ngoan ngoãn đi tắm rửa rồi nghỉ ngơi, mà Hoắc Khải vẫn quan tâm suốt cả quá trình, thái độ còn chu đáo hơn cả lúc trước.
Không chỉ vì tính cách, mà vì bây giờ anh đột nhiên phát hiện ra, anh không hiểu vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787975/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.