Đã biết vấn đề của bản thân mình, Phan Tư Mễ cũng không nói tiếp nữa, chỉ nói: “Việc của vợ chồng các cậu thì nên đóng cửa bảo nhau. Tuy tớ là bác sĩ tâm lý của anh ấy nhưng cũng không tiện nói quá nhiều về chuyện này”.
“Tớ biết rồi…”, Ninh Thần thẹn thùng đỏ mặt nói.
Vì đã lựa chọn tạm thời không nói ra mọi chuyện nên Phan Tư Mễ nhanh chóng chủ động cúp điện thoại.
Nhưng tuy đã cúp điện thoại rồi thì trái tim của cô ta cũng vẫn chưa thể bớt rối loạn.
Vì vẻ mặt khi Hoắc Khải rời đi khiến cô ta rất bất an, trong lòng có một dự cảm không lành.
Nếu người đàn ông này quyết tâm làm chuyện gì thì ai mà cản được.
Bản thân cô ta đã không quyến rũ được anh, vậy thì anh cũng sẽ dứt khoát nói hết tất cả mọi chuyện cho Ninh Thần biết.
Nếu thật sự như vậy thì cô ta làm gì còn mặt mũi nào để đối diện với bạn học?
Mọi người đều biết, cô ta ghét nhất người thứ ba, thế mà cuối cùng cô ta lại trở thành người như vậy?
Điều quan trọng nhất là, bây giờ Phan Tư Mễ cũng không thuyết phục nổi bản thân thì làm sao có thể khiến người khác tin tưởng cô ta chỉ có ý tốt nên mới làm như thế?
Cứ như vậy trải qua hai ngày, kết quả điều tra các hạng mục liên quan đến chuyện cạnh tranh không lành mạnh trong kinh doanh hầu hết đã có thông báo.
Một vài cửa hàng giả mạo, đã điều tra khắp nơi cùng chốn mà không phát hiện ra chút manh mối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787972/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.