Người khác không nói, nhưng chính Ninh Thần cũng nhìn thấy, cô cảm thấy khá thất vọng về hành vi của Ninh Hạo Bân. Vốn dĩ trong tất cả nhân viên của công ty, Ninh Hạo Bân hoàn toàn có thể nói là đứng đầu, từ học vấn đến năng lực đều hơn người khác.
Chỉ có tính cách là quá cao ngạo.
Nếu nói theo lời của Hoắc Khải thì là chưa gặp thất bại bao giờ, khó mà làm nên chuyện lớn.
Muốn để anh ta gánh vác được trọng trách thì phải tôi luyện tính cách của anh ta trước.
Ninh Thần tán thành câu nói này, vậy nên mới làm theo lời Hoắc Khải, phớt lờ Ninh Hạo Bân một thời gian, giao những công việc cơ bản nhất cho anh ta, tôi luyện nửa năm một năm gì đó, hoặc là đợi đến khi tính cách anh ta chín chắn hơn thì sẽ giao trọng trách.
Mục tiêu trong tương lai của công ty Hi Vọng Mới là chống lại nhà họ Hoắc, nói đơn giản hơn thì mục tiêu thấp nhất là khối tài sản gần một ngàn tỷ!
Đối với người khác, có lẽ mục tiêu này là không tưởng, nhưng với Hoắc Khải thì hoàn toàn là điều có thể.
Xã hội bây giờ quá xốc nổi, người người đều muốn kiếm tiền nhanh, mang đến cơ hội để anh phát triển.
Nếu ai cũng nghĩ sẽ đặt việc chăm sóc khách hàng lên trên để có tiếng thơm thì rất có thể Hoắc Khải sẽ chẳng có cơ hội gì cả.
Đương nhiên, quan niệm này không thể truyền lại cho người khác một cách có hiệu quả được.
Người ta tới là để kiếm tiền, anh lại đi nói đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787960/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.