Nhìn hàng chữ trên giấy, Vương Vũ Hành không do dự quá nhiều. Cậu ta lấy ra một chiếc bật lửa đốt tờ giấy này đi, đồng thời gọi đám nhân viên vào. "Hiện giờ chúng ta còn bao nhiêu vốn có thể dùng được?", Vương Vũ Hành nhìn tờ giấy đang bốc cháy và hỏi.
Người phụ trách tài vụ lập tức trả lời: "Khoảng hai mươi triệu".
Vương Vũ Hành nhìn về phía nhân viên điều hành phiên giao dịch, cậu ta nói: "Điều tra về tình hình của dược phẩm Trường Tín".
Nhân viên điều hành phiên giao dịch gõ lạch cạch một lúc rồi quay đầu nói: "Giá thị trường là một tỷ ba mươi bảy triệu, vốn cổ phần lưu thông chiếm tám mươi phần trăm, là một công ty chủ yếu kinh doanh dược phẩm quốc tế. Giá cổ phiếu hiện tại là mười một tệ hai, vừa mới tiến hành giao dịch không hưởng quyền cổ tức".
Vương Vũ Hành trầm ngâm một lát. Cổ phiếu có giá một tỷ, cho dù cổ phần lưu thông chỉ có tám mươi phần trăm, thì việc dùng cổ phiếu hai mươi triệu để đánh bại cũng khá là khó khăn, trừ phi tìm được tin tức tiêu cực có sức công phá lớn.
Nhưng yêu cầu mà Hoắc Khải đưa ra là chém, từ này đồng nghĩa với việc tối thiểu phải chém đứt đôi, hơn nữa tốc độ phải nhanh.
Chém một cách dứt khoát, không để nó có cơ hội thở dốc.
Vậy nên Vương Vũ Hành không có nhiều thời gian để từ từ thu mua các cổ phiếu giá thấp và khống chế thị trường, chỉ có thể chèn ép bằng vốn mà thôi.
Vương Vũ Hành ngẫm nghĩ nửa phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787912/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.