Sau khi cúp điện thoại, trong lòng Ninh Thần rất vui vẻ, quyết định gọi cả Giản Tư Tư và Ninh Hạo Bân đi ăn cùng. Hai người cũng không từ chối, dù sao cũng là sếp mời, không nể mặt cũng không được. Cho dù là kẻ cao ngạo như Ninh Hạo Bân cũng không thể làm như thế.
Khoảng nửa tiếng sau, Hoắc Khải cũng đến phòng bao ở hàng ăn mà Ninh Thần nói.
Anh vừa đẩy cửa ra, thì Mục Thế Kiệt và Ninh Thần lần lượt đứng lên, sau đó là Giản Tư Tư, cuối cùng là Ninh Hạo Bân chào hỏi.
“Giám đốc Lý, thật là lâu rồi không gặp, vừa rồi tôi còn nói với giám đốc Ninh, muốn uống với anh vài ly!”, Mục Thế Kiệt tỏ vẻ nhiệt tình đi đến, chủ động bắt tay với Hoắc Khải.
Nếu đã chấp thuận cuộc giao dịch này thì sau này Hoắc Khải và Ninh Thần cũng là sếp của ông ta. Quan hệ hai bên trao đổi cho nhau, Mục Thế Kiệt cũng phải thể hiện tốt một chút.
Từ điểm này mà nói, ông ta cũng coi như người biết tiến biết thoái, không vì quan hệ thay đổi mà tỏ ra khó chịu.
“Tổng giám đốc Mục khách sáo rồi. Việc ở công ty cơ bản đều do giám đốc Ninh lo liệu, tôi chỉ có tên cho đủ thôi”, Hoắc Khải cười nói.
Lời nói này coi như tạo thể diện cho Ninh Thần, khiến trong lòng cô rất vui vẻ. Cho dù cô làm như thế nào, chỉ cần chồng cô thấy tốt, vậy thì là tốt.
Sau đó, mọi người cũng cùng ngồi xuống, Mục Thế Kiệt nhiệt tình, sôi nổi kính rượu, Hoắc Khải cũng tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787880/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.