Cơ Xuyên Hải nhìn Hoắc Khải còn đang đứng ở đó,
nói: “Tiểu Lý, cậu xem…
Hoắc Khải nhún vai, quay sang nhìn đám người với
những biểu cảm khác nhau, nói: “Nếu tôi là cô ấy, bị coi
như một món hàng mà ném qua ném lại thì cũng sẽ chẳng
dễ dàng mà đồng ý với các ông đâu. Hai trăm triệu cũng
tốt, ít nhất còn đỡ hơn so với việc nhà họ Cơ phá sản”.
Sau đó, Hoắc Khải cũng rời đi.
Nghe được tiếng bước chân trên hành lang xa dần,
một lúc lâu sau, phòng làm việc mới vang lên tiếng của
Cơ Bộc Tồn: “Cơ Hương Ngưng này thật quá đáng, hai
trăm triệu mà cũng dám…”
“Câm mồm cho tôi!” Cơ Trấn Hùng trợn mắt phẫn nộ
nói.
Ông ta đang tức đến không thể chịu nổi nữa, ông ta
không ngờ Cơ Hương Ngưng lại đòi nhiều đến vậy.
Sáu mươi triệu ông ta còn có thể, nhưng hai trăm triệu
là quá nhiều.
Phải biết rằng, để thoát khỏi nguy cơ, nhà họ Cơ đã
phải lấy ra tổng cộng ba trăm triệu để bồi thường cho đối
tác thương mại rồi. Giờ lấy đâu ra hai trăm triệu đưa cho
Cơ Hương Ngưng chứ?
Nhìn dáng vẻ của Cơ Hương Ngưng, nếu không có hai
trăm triệu thì e là cô sẽ thật sự vui vẻ mà “hy sinh vì gia
TỘC”
Mặc dù Cơ Trấn Hùng tức giận vì vào lúc này rồi mà
Cơ Hương Ngưng vẫn không chịu nghĩ cho gia tộc, nhưng
nói đi cũng phải nói lại, đây chẳng phải là nghiệp chướng
do chính ông ta tạo ra hay sao?
Nếu lúc trước ông ta không ép Cơ Hương Ngưng cưới
Lưu Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787819/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.