Cơ Ôn Thư ngồi bên nghe vậy thì rất vui vẻ. Năm trăm
triệu đó, bây giờ thứ nhà họ Cơ thiếu nhất chính là dòng
tiền. Có những món tiền vì nhiều nguyên nhân mà không
thể thu hồi về, mà dù có lấy lại được thì cũng sẽ phải
phân chia ra cho vô số con cháu. Số tiền vào được tài
khoản của công ty đã ít lại càng thêm ít.
Năm trăm triệu của tập đoàn Lưu Thị đủ để cho nhà
họ Cơ chống đỡ được thêm một thời gian dài mà không
cần lo về chuồi vồn.
Vì vậy, Cơ Ôn Thư vốn đang có ý nịnh nọt Lưu Quân
Bồi, bèn cười khà khà nói: “Theo tôi, hai người đã là vợ
chồng rồi thì sao có thể uống rượu kiểu bình thường
được, phải uống kiểu giao bôi cơ”.
Lưu Quân Bồi cũng híp mắt cười, nhưng vẫn nói: “Vậy
không hay lắm đâu…
“Sao mà không hay, đằng nào cũng là vợ chồng, uống
rượu giao bôi trước thì có gì mà xấu. Hương Ngưng, cô
nói phải không nào?“ Cơ Ôn Thư hỏi.
Cơ Hương Ngưng lại nâng ly lên, cười nói: “Ở nơi công
khai thế này ít nhiều cũng phải chú ý một chút chứ. Vầy
đi, tôi mời Quân Bồi một ly, anh họ cũng mời cùng tôi,
được chứ”.
Thái độ của cô tuy khách sáo nhưng lại không hề đi
theo kịch bản của Cơ Ôn Thư.
Cơ Ôn Thư cười như không cười, nói: “Đây là chuyện
của hai vợ chồng nhà cô, sao tôi có thể chen vào được”.
“Chúng tôi vẫn chưa phải vợ chồng mà” Cơ Hương
Ngưng nói.
Cô nói xong, Lưu Quân Bồi nghe vậy thì không mấy
Vui.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787811/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.