Sắc mặt Cơ Trấn Hùng hơi trầm lại, nói: “Cô gái,
tôi đã khách sáo với cô lắm rồi đấy. Cô đừng tưởng
rằng gia tộc cần cô là cô có thể đưa ra mấy cái điều
kiện quá đáng như vậy”.
“Tôi không uy hiếp ai cả, mong ông không hiểu
lầm. Tôi nói mười triệu không được là bởi vì tôi đã có
kế hoạch phát triển cho công ty rồi, nên cần một trăm
triệu để mở rộng kinh doanh. Mười triệu không thể đi
tranh giành thị phần với ai được, tôi mà lấy thì gia tộc
lại tưởng tôi lợi dụng gia tộc. Cho nên nếu ông đồng ý
cho tôi một trăm triệu thì tôi sẽ cố gắng cho công ty
vận hành thật tốt. Nếu ông không đồng ý thì cũng
không sao cả. Tôi vẫn luôn muốn lấy Lưu Quân Bồi, dù
không đưa tiền thì tôi vẫn đồng ý! Nói một câu khó
nghe thì hiện giờ tôi đã muốn lấy anh ấy để rời khỏi
đây lắm rồi“ Cơ Hương Ngưng nói.
Sắc mặt Cơ Trấn Hùng càng trầm xuống. Ông ta
thật sự muốn lấy Cơ Hương Ngưng để đổi lấy dòng
tiền của tập đoàn Lưu Thị, nhưng cô ta lại nói muốn
rời khỏi đây lắm rồi, đúng là có chút vả mặt.
Cơ Bộc Tồn lại càng không nhịn được mà đập bàn:
“Ý cô là gia tộc không tốt hả! Trước giờ gia tộc chưa
tệ với cô bao giờ, sao cô ăn nói vô lương tâm vậy hả!”
“Thôi” Cơ Trấn Hùng gõ bàn, đanh giọng nói: “Ý
của Hương Ngưng này đã rất rõ ràng rồi. Nếu cô gái
này đồng ý lấy chồng thì chúng ta cũng không còn gì
để nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787806/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.