“Vậy tiền của chúng tôi… 
Gã răng vàng cũng là một người có lòng tham, dù 
sao thì ghi âm lại chắc chắn sẽ đắc tội người đàn ông 
họ Cơ này, thế thì còn gì mà phải sợ nữa, xin thêm 
được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu mà. 
Nhưng Cơ Xương Minh lại ngưng cười, khinh 
thường nói: “Trong mắt chỉ toàn tiền là tiền! Mấy 
người không có tí tiền đồ nào hết vậy! Khi nào xong 
việc thì các người cũng không thiếu chút tiền đó đâu! 
Còn làm không xong ấy, thì đừng có mà mở mồm đòi 
tiền, không bắt các người đền là đã tốt lắm rồi!” 
Cơ Xương Minh hoàn toàn không coi nhóm côn đồ 
thuộc tầng lớp thấp này ra gì cả. Trong mắt hắn ta, 
đám người này chỉ là cặn bã của xã hội, không thể nào 
sánh bằng con dòng chính của nhà họ Cơ như hắn ta 
được. 
Hôm nay hắn ta đích thân tới đây gặp mấy kẻ này 
thì đã là nể mặt lắm rồi. Chứ là bình thường, đến nói 
chuyện với bọn họ hắn ta còn thấy ô nhiễm đường hô 
hấp của mình nữa là. 
Thái độ của Cơ Xương Minh đã khiến cho gã răng 
vàng và đám người kia cảm thấy bị sỉ nhục. 
Bọn họ biết là bản thân không thể trở thành bạn 
bè với những người ở tầng lớp đó được, nhưng dù gì 
thì bọn họ cũng đã giúp hắn ta làm việc, đã không 
đưa tiền thì thôi lại còn nói chuyện khó nghe như vậy. 
Hắn ta nghĩ bọn họ dễ bắt nạt lắm sao? 
Vốn là bọn họ còn đang do dự nên đưa hết bản ghi 
âm cho Hoắc Khải hay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787755/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.