“Mẹ nói chuyện với ông Hồ rồi, đợi trưa nay con
trai ông ấy tan ca sẽ ăn cơm cùng nhau. Lát nữa gặp
người ta, nhớ nói vài câu khách sáo. Bây giờ chọn
được nhà tốt không dễ gì, khả năng tăng giá trị cao
hơn nhà bình thường nhiều” Đặng Tuấn Mai dặn dò.
Ninh Thần liếc mắt nhìn Hoắc Khải, không nói
năng gì.
Hoắc Khải thì mỉm cười đáp: “Mẹ nói đúng ạ, khả
năng tăng giá của nhà thiết kế đẹp với nhà thiết kế
xấu quả thực có khác biệt lắm, cảm ơn bố mẹ đã quan
tâm chúng con!”
Có được câu cảm ơn của con rể, Đặng Tuấn Mai
vẫn thấy phấn khởi lắm, chí ít không phí công vô ích.
Ninh Quốc Năng lầm bầm nói: “Ai thèm quan tâm
cậu, không có con gái tôi thì ai thèm để ý tới cậu!”
“Đừng để ý tới ông ấy, ông ấy là vậy đấy!” Đặng
Tuấn Mai lườm Ninh Quốc Năng: “Cũng chẳng biết
sau khi con gái đi, ai là người quệt nước mắt. Bây giờ
con gái về thì lại lầm bầm ở đấy, tính khó ở gì đâu!”
Mặt mũi Ninh Quốc Năng đỏ nhừ lên: “Ai quệt
Chương 72: Hoạt động khuyến mại của cửa hàng hoa quả
nước mắt chứ, tôi bị cát bay vào mắt thôi. Với cả, nếu
không vì con gái bà lấy được anh chồng “tốt quá”
không mua nổi căn nhà tử tế, làm sao tôi phải nhọc
lòng như vậy?”
Đặng Tuấn Mai lúng túng nhìn Hoắc Khải, đang
định giải thích thì Hoắc Khải đã mỉm cười: “Bố nói
đúng ạ, đúng là con chưa làm tốt, thiệt thòi cho hai
mẹ con cô ấy. Con sẽ cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787736/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.