Tuy Cố Phi Dương không nói gì, nhưng ánh mắt cô ấy
nhìn về phía Hoắc Khải đã có thêm phần tán thưởng.
Sắc mặt của cô giáo Vương trên bục giảng cũng khá
khó coi. Mụ ta không thể phản bác được những lời nói
Hoắc Khải nên thấy rất mất mặt.
Nhưng đối diện với người đàn ông phong độ phi phàm
này, cô giáo Vương cũng không dám mạo muội đắc tội.
Mụ ta lúng ba lúng búng, sau cùng nói: “Vậy thì tạm
18:17 „mi 4GÍR ›
< Chương 67: Cô độc
thỡi cử như vậy đã, buối họp ngây höm nay đến đãy lä kết
thúc!”
Nói xong, cô giáo Vương vội vã rời khỏi phòng học.
Những phụ huynh khác, có người vẫn đang đánh giá
Hoắc Khải, có người thì đứng dậy bỏ đi.
Nhất là mẹ của Đường Hòa Hương và bố của Mã Minh,
hai người này bỏ đi nhanh nhất.
Bố của Mã Minh trước kia là người được tôn sùng nhất
trong các phụ huynh học sinh, vì ở nơi này có rất ít người
từng ra nước ngoài học tập chứ đừng nói tới một ngôi
trường nổi danh như Oxford.
Bây giờ, anh ta bị Hoắc Khải bóc mẽ thẳng mặt
chuyện học lực giả, đâu thể ngồi đây nữa, chắc sau này
cũng sẽ ít khi tới họp phụ huynh hơn.
Một số phụ huynh học sinh quyên góp với số tiền ít thì
bước tới chào hỏi cùng Hoắc Khải, không ngừng khen
ngợi và bội phục. Một số người có lá gan nhỏ hơn chỉ cười
cười với anh rồi bỏ đi.
Tuy rằng không quá tự tin, nhưng vì con gái mình và
Đường Đường có quan hệ tốt nên Cố Phi Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787731/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.