Chương trước
Chương sau
Khi Hoắc Khải tới công ty, tất cả nhân viên nhìn
thấy anh đều mang vẻ mặt rất kỳ lạ.
Lần này Cơ Hương Ngưng từ nước ngoài trở về
dẫn theo ba người bạn nước ngoài, nghe nói là đại
diện đàm phán của công ty đầu tư Thịnh Cao.
Mục đích duy nhất của họ khi đến đây là thúc đẩy
vụ mua bán lần này.
Mười phút trước, trưởng phòng của tất cả các bộ
phận bị kéo vào phòng họp, mở cuộc họp khẩn cấp.
Bây giờ người nào trong công ty cũng hoảng hốt,
chỉ lo lỡ như công ty này bị thu mua thật thì mình sẽ đi
đâu về đâu.
Với tư cách là trợ lý của tổng giám đốc, mấy ngày
nay Hoắc Khải không đi làm, hôm nay anh đến đây,
dường như thể hiện một ý nghĩa đặc biệt nào đó.
Đa số người trong công ty rất khinh thường anh,
nhưng lúc này đây, những người này rất muốn hỏi
anh, phải chăng anh biết được điều gì đó.
Đúng lúc này, bước chân gấp gáp từ cửa vọng tới.
Hoắc Khải quay đầu nhìn lại, thấy Cơ Xương Minh
Chương 59: Cô điên rồi à
mặt mũi sa sầm rảo bước tới đây.
Sau khi nhận được điện thoại báo cáo, Cơ Xương
Minh lập tức chạy tới công ty, đồng thời còn gọi điện
thoại cho Cơ Xuyên Hải ở tổng công ty.
Chuyện Cơ Hương Ngưng chuẩn bị bán phắt công
ty con này, Cơ Xuyên Hải đã biết từ mấy ngày trước
rồi. Nhưng Cơ Xuyên Hải cũng nghĩ như Cơ Xương
Minh vậy, cảm thấy không có khả năng này lắm.
Cô chỉ là một đứa con gái nhánh phụ, dám mạo
muội đắc tội gia tộc để rao bán lợi ích của công ty?
Nhưng bây giờ, Cơ Hương Ngưng dùng hành động
thực tế để chứng minh mình không hề đùa giỡn.
Nếu anh dám bãi miễn tôi, tôi sẽ bán quách cả cái
công ty này đi, cá chết lưới rách, đừng ai mong được
sống yên ổn.
Sau lần trước tới công ty, Cơ Xuyên Hải không
quay lại nữa, cứ bị Cơ Xương Minh thiết đãi.
Sau khi nhận được thông tin, ông ta cũng nhanh
chóng chạy tới bên cạnh, nhưng Cơ Xương Minh đến
nhanh hơn.
“Chào buổi sáng nha, phó tổng giám đốc Cơ!”
Hoắc Khải tươi cười chào hỏi.
Cơ Xương Minh trừng mắt lườm anh, đến cả mắng
cũng lười mắng. Việc cấp bách nhất mà hắn ta cần
Chương 59: Cô điên rồi à
làm lúc này là ngăn cản Cơ Hương Ngưng.
Nếu không, công ty con này bị bán thật, cho dù
Cơ Hương Ngưng mãi mãi bị đuổi ra khỏi gia tộc, thì
hắn ta cũng không có kết cục gì tốt đẹp khi là một
trong số những người phụ trách.
Nhà họ Cơ đối xử với nhánh phụ chẳng ra gì, đối
xử với dòng chính cũng chẳng khá khẩm hơn.
Dòng chính không những phải cạnh tranh với
nhánh phụ, mà còn phải cạnh tranh với thân thích
dòng chính. Vả lại, do nguồn lợi của mọi người khá
nhiều nên mức độ cạnh tranh luôn kịch liệt hơn khi
đấu tranh cùng nhánh phụ nhiều.
Thang máy chạy xuống, Cơ Xương Minh lao ngay
vào trong. Hoắc Khải không đi theo, anh biết cho dù
mình tiến vào cũng sẽ bị Cơ Xương Minh đuổi ra, hà
tất phải khiến bản thân thêm buồn bực.
Còn về chút chuyện ấm ức cỏn con bây giờ, không
đáng kể chút nào.
Dưới ánh mắt chăm chú của những nhân viên kia,
Hoắc Khải ung dung tự tại đợi chuyến thang máy sau.
Mà dáng vẻ điềm tĩnh thản nhiên của anh cũng
khiến đám nhân viên càng thêm nơm nớp lo sợ.
Anh chàng trợ lý giám đốc được thăng chức từ vị
trí lái xe nhờ quan hệ “đi cửa sau” này hoàn toàn
Chương 59: Cô điên rồi à
không thèm coi phó tổng giám đốc Cơ ra gì, há chẳng
phải đang chứng minh việc tổng giám đốc muốn bán
công ty là thật ư?
Rất nhiều người bắt đầu nghiền ngẫm xem nên tìm
con đường phát triển sau này cho bản thân như thế
nào.
Hoắc Khải không quan tâm những người kia nghĩ
gì, hay nói cách khác, vẻ trấn tĩnh và bình thản của
anh vốn là để cho những kẻ ấy nghĩ nhiều.
Chẳng bao lâu xong, thang máy đã xuống. Hoắc
Khải bước vào trong, ấn nút đi thẳng tới tầng trên
cùng.
Khi anh bước ra khỏi thang máy, vừa vặn nghe
thấy tiếng gầm gừ đầy phẫn nộ của Cơ Xương Minh:
“Cô bị điên rồi đúng không! Cô làm như thế có kết cục
gì tốt đẹp? Cho dù lấy được khoản tiền đó, cô tưởng
rằng gia tộc sẽ bỏ qua cho cô à!”
Trong phòng họp, Cơ Xương Minh chỉ vào Cơ
Hương Ngưng mà quát tháo ầm ï, một đống giám đốc
và trưởng phòng ở xung quanh chỉ dám cúi gằm mặt,
không ai ngẩng đầu lên.
Bây giờ phó tổng giám đốc cũng khùng lên rồi, ai
dám ra mặt sẽ bị đánh đấy.
Trước kia Cơ Xương Minh chiếm được ưu thế
Chương 59: Cô điên rồi à
“chống lưng” từ dòng chính của nhà họ Cơ, đa số
người trong công ty đều nói đỡ cho hắn ta, nhưng bây
giờ Cơ Hương Ngưng đòi bán cả công ty rồi.
Đến bây giờ thì không cần biết Cơ Xương Minh có
thân phận thế nào, đều không quan trọng nữa. Hắn ta
đã mất đi ưu thế lớn nhất của mình rồi.
Đối diện với lời mắng nhiếc của Cơ Xương Minh,
Cơ Hương Ngưng tỏ ra rất lạnh nhạt. Cô thậm chí
không định đứng lên khỏi ghế ngồi, chỉ ngồi đó lạnh
lùng nhìn Cơ Xương Minh, nói: “Anh muốn đuổi cùng
giết tận với tôi, tại sao tôi không thể điên cuồng một
lần? Nếu anh đã không muốn cho tôi sống yên ổn, vậy
thì dứt khoát một lần, mọi người đừng hòng chơi nhau
nữa. Còn chuyện báo thù của gia tộc, anh tưởng tôi
để tâm lắm à? Thế giới lớn như thế, cánh tay của nhà
họ Cơ có thể vươn dài đến đâu?”
“Cô, cô làm như thế là phản thầy diệt tổ! Lương
tâm của cô không thấy đau à!“ Cơ Xương Minh dường
như hiểu ra mình đã mất hết khả năng uy hiếp Cơ
Hương Ngưng, chỉ có thể phê phán cô trên phương
diện này.
Cơ Hương Ngưng lại cười lạnh thêm lần nữa:
“Lương tâm? Anh có lương tâm không? Tôi làm bao
nhiêu việc vì nhà họ Cơ, nhưng nhà họ Cơ đã cho tôi
cái gì? Xử lý xong công ty thương mại Đông Lai thì
Chương 59: Cô điên rồi à
các người không cho khách hàng trả tiền hàng, dùng
cách này để chèn ép tôi rớt đài. Chẳng lẽ tôi còn phải
cảm ơn các người chắc? Xin lỗi nha, tôi không hiểu
thế nào là lấy ơn báo oán, chỉ biết dùng oán báo oán.
Được rồi, phó tổng giám đốc Cơ, anh thể hiện mức độ
của oai phong của mình cũng đủ rồi đấy. Nếu anh đến
để tham gia vào việc thu mua thì có thể ngồi xuống
đây đàm phán cùng đại diện của công ty đầu tư Thịnh
Cao, nếu không hứng thú thì tôi cũng có thể thay mặt
anh và công ty đàm phán cùng người ta”.
“Đàm phán cái con khỉ! Không được đàm phán!”,
Cơ Xương Minh rảo bước tới trước mặt ba người bạn
nước ngoài, giận dữ nói: “Tôi không cần biết các anh
có lai lịch thế nào. Lần thu mua này, nhà họ Cơ chúng
tôi không hề hứng thú, các anh có thể đi được rồi”.
Một người bạn nước ngoài trong số họ mỉm cười,
nói mấy câu tiếng Anh.
Trình độ tiếng Anh của Cơ Xương Minh cực kỳ tệ,
căn bản không thể hiểu nổi người ta đang nói gì, may
mà trưởng phòng quan hệ công chúng Mã Thiên Nhân
ở bên cạnh vội vàng giải thích: “Người này nói rằng kế
hoạch thu mua chỉ cần đàm phán với người quản lý có
quyền lực nhiều nhất của công ty, cũng chính là tổng
giám đốc Cơ. Còn về những người khác, họ không
hứng thú tiếp xúc lắm, cũng không có ý định làm khó
Chương 59: Cô điên rồi à
nhà họ Cơ. Đây chỉ là một lần thu mua bình thường”.
“Bình thường cái con mẹ nó chứ bình thường!”, Cơ
Xương Minh mắng ầm lên. Một khi công ty con bị thu
mua, hắn ta biết đi đâu?
Tới công ty khác?
Tất cả công ty con của nhà họ Cơ, hoặc là đều bị
nhánh phụ nắm quyền, hoặc là bị dòng chính khác
nắm giữ, không còn chỗ trống, nên bất kể hắn ta đi
đâu cũng chỉ như ăn gửi nằm nhờ.
Hắn ta ở đây đã bị Cơ Hương Ngưng chèn ép, đi
nơi khác cũng đâu thể tốt hơn được?
Đấu tranh bao nhiêu năm nay rồi, nhà họ Cơ đã
không còn mấy người lương thiện nữa.
Đúng lúc này, nữ thư ký của hắn ta vội vàng chạy
tới, nói nhỏ vào tai Cơ Xương Minh: “Mấy vị khách kia
tới rồi, nói rằng hi vọng có thể gặp được anh ngay lập
tức!”
“Họ đến đây vào lúc này làm gì! Không có thời
gian đâu, không gặp!” Cơ Xương Minh chẳng buồn
nghĩ ngợi gì đã nói luôn.
“Nhưng họ nói rằng bắt buộc phải gặp được anh
vào lúc này, không thì gặp tổng giám đốc Cơ cũng
được…”
Khách hàng mà cô ta nói tới chính là những người
Chương 59: Cô điên rồi à
chưa thanh toán tiền.
Hiển nhiên những người này đã nghe tiếng thông
tin, biết công ty con sắp bị thu mua. Một khi công ty
con nằm dưới trướng công ty đầu tư Thịnh Cao, vậy
thì chỗ tiền nợ của họ phải nộp đủ, không ai thoát
được. Vả lại có lẽ còn phải nộp thêm một đống tiền
bồi thường do vi phạm hợp đồng.
Trước kia không thanh toán tiền vì có Cơ Xương
Minh “chắn” trước mặt, họ biết nhà họ Cơ sẽ không
làm khó mình.
Nhưng công ty đầu tư Thịnh Cao thì khác, người ta
từ nước ngoài tới, ai quan tâm anh có quan hệ tốt với
ai?
Ở bên này mà không giao tiền, người ta dạy anh
làm người ngay lập tức.
“Tôi đã bảo là không gặp! Nếu họ muốn đợi thì cứ
để họ ở đó mà đợi!” Cơ Xương Minh bây giờ đâu còn
tâm tư quan tâm chuyện sống chết của người ta, bản
thân hắn ta sắp không biết kiếm sống bằng cách nào
nữa đâu.
Hoắc Khải vừa bước vào phòng họp, trùng hợp
nghe được cuộc đối thoại này.
Anh thoáng mỉm cười, không làm ra động tác nào
khác, sau khi đưa mắt nhìn Cơ Hương Ngưng vừa
Chương 59: Cô điên rồi à
ngẩng đầu nhìn lên, khẽ gật đầu ngỏ ý.
Cơ Hương Ngưng gõ gõ bàn, nói: “Bây giờ chính
thức tiến hành đàm phán thỏa thuận thu mua”.
“Cô dám à!”“ Cơ Xương Minh gào ầm lên: “Chú ba
sắp đến rồi, nếu cô dám làm như thế, không có kết
quả tốt đâu.
Cơ Hương Ngưng chỉ liếc mắt nhìn hắn ta một cái,
không để ý gì thêm, tự mình làm việc của mình.
Dường như cô đã nghiên cứu rất kỹ quy trình thu
mua, có được quản lý cao nhất của công ty này làm
“nội ứng” nên việc thu mua sẽ rất thuận lợi.
Tuy rằng không hiểu được cô đang nói chuyện gì
với mấy người nước ngoài kia, nhưng thỉnh thoảng Cơ
Xương Minh cũng nghe người bên cạnh phiên dịch lại,
hoặc nhìn sắc mặt càng lúc càng khó coi của các
trưởng phòng, hắn ta cũng có thể phán đoán đại khái
rằng sự việc đang phát triển theo hướng xấu nhất.
Cơ Xương Minh nóng lòng như ngồi trên lửa đốt,
không ngừng quay đầu nhìn cửa phòng họp, bây giờ
hắn ta hoàn toàn không có ý kiến gì hết.
Qua khoảng mười phút sau, một bóng dáng đã lâu
không gặp cuối cùng cũng xuất hiện.
Nhìn thấy Cơ Xuyên Hải đến cửa, Cơ Xương Minh
vui mừng quá đỗi, vội vàng đón ông ta: “Chú ba, Cơ
Chương 59: Cô điên rồi à
Hương Ngưng…”
“Chú biết rồi!” Cơ Xuyên Hải giơ tay ngăn cản câu
nói của hắn ta, sau đó sải bước vào trong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.