“Bố, gần đây biểu hiện của anh Phong nhà con tốt
lắm…“ Ninh Thần nói mấy câu đỡ lời rất hợp hoàn cảnh.
Tuy Ninh Quốc Năng không phản bác một cách rõ rệt,
nhưng vẫn lầm bầm: “Không phải mới kiếm được ít hoa
quả hay sao, làm như ghê gớm lắm không bằng”.
Đặng Tuấn Mai cười cười kéo Ninh Thần ngồi xuống
phòng ăn nhỏ ở phía sau: “Tính tình bố con như thế đấy,
tốt hay không tốt, trong lòng ông ấy tự biết, chỉ cứng
miệng thế thôi. Nhưng con cũng đừng bị người ta lừa dễ
quá. Cho dù nó thực sự thay đổi được một số khuyết điểm
như con nói, nhưng mấy năm nay con chịu cực chịu khổ
có phải là uổng phí đâu?”
“Mẹ, thực ra con cũng không chịu khổ gì” Ninh Thần
cúi đầu nói.
“Cái nhà cũ nát của cậu ta đã bắt đầu ở từ thời ông
nội rồi. Mẹ nghe Ngọc Lâm bảo, lần trước nó tới nhà con
còn bị dột phải không? Đến một căn nhà kinh doanh tử tế
ra hồn còn không mua nổi, con dám bảo con đi theo cậu
ta không phải chịu cực khổ!”, Đặng Tuấn Mai càng nói
càng thấy xót xa, lấy ngón tay trỏ vào trán Ninh Thần:
“Nhìn xem con gầy đến cỡ nào rồi! Cũng trách mẹ nữa,
ngày xưa toàn dạy con tam tòng tứ đức, nếu sớm biết có
ngày hôm nay thì năm xưa không nên dạy con mấy thứ
ấy”
Đặng Tuấn Mai có ba đời tổ tiên là người dạy học,
14:22 .i 4G):
‹ Chương 51: Rượu thịt đề huề
cũng được coi như dòng dõi gia giáo.
Quan niệm và tư tưởng của bà có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787715/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.