Nghĩ đến vẻ mặt và lời nói của Hoắc Khải trước đó,
giờ phút này Hoàng Kiệt Hảo bất giác sinh ra đôi phần
cảm giác áy náy.
Buổi tuyển dụng vẫn tiếp diễn bình thường trong
bầu không khí sôi nổi như vậy.
Có lẽ bởi Hoắc Khải đã mnag đến cho mọi người
ấn tượng ôn hòa dễ gần qua chuyện của Hoàng Kiệt
Hảo, nên mỗi người bước vào phỏng vấn đều cảm
thấy bớt căng thẳng không ít, phát huy khả năng
cũng tốt hơn hẳn.
Trong đó có một số người chỉ có kiến thức nửa vời
đối với thương mại điện tử, và cũng có những người
thực sự hiểu rõ công việc.
Trong những người đó cũng có vài ba người giống
như Hoàng Kiệt Hảo, đều có trình độ chuyên môn
nhất định.
Có thể ký được hợp đồng với mấy nhân viên như
thế chắc chắn là chuyện cực kỳ tốt đối với hãng bình
nước nóng Kinh Vận vừa mới bắt đầu xuất phát.
Nhưng qua đó cũng có thể thấy được hiện giờ xã
Chương 42: Uy hiếp
hội đầy rẫy nhân tài, sức cạnh tranh vô cùng lớn. Đổi
lại là mười năm trước, làm sao một công ty nhỏ bé vừa
mới thành lập có thể tuyển dụng được những người
tài giỏi kiểu vậy cơ chứ?
Tuy chỉ có chừng ba mươi người nhưng buổi tuyển
dụng vẫn kéo dài tận hơn ba tiếng.
Ninh Ngọc Lâm thì còn đỡ, cậu ta chỉ phụ trách
việc ngồi cạnh đưa CV, những phần việc còn lại đều
do Hoắc Khải hoàn thành.
Ròng rã suốt ba tiếng đồng hồ, dù chỉ là hỏi dò
một vài vấn đề nhưng miệng lưỡi Hoắc Khải cũng đã
khô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787706/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.