Hoắc Khải lấy giấy bút viết ra vài cái tên, sau đó 
đưa cho Cơ Hương Ngưng. 
“Sau khi giải quyết xong chuyện này thì đuổi việc 
mấy người này đi” Hoắc Khải nói. 
Cơ Hương Ngưng nhận lấy tờ giấy nhìn vào, có hai 
cái tên xem như khá quen thuộc là trưởng nhóm của 
phòng Marketing. 
Cô nhìn Hoắc Khải một cái, khẽ gật đầu, bỏ tờ giấy 
vào túi nói: “Tôi biết rồi” 
Cũng không hỏi tại sao phải đuổi việc, Hoắc Khải 
đã nói vậy thì chắc chắn là có nguyên nhân. 
Nếu khủng hoảng lần này có thể giải quyết thì 
cũng đều nhờ công sức của Hoắc Khải, vậy nên 
nguyên nhân là gì thì cũng không quan trọng. 
Chỉ là mấy nhân viên của phòng Marketing mà 
thôi, đuổi việc rồi cũng không có ảnh hưởng gì lớn 
đến công ty. 
Sau đó, hai người cùng rời khỏi phòng họp, trên 
đường đi ra còn bắt gặp ánh mắt soi mói của rất nhiều 
người. 
Chương 39: Anh không hiểu 
Cho dù là Hoắc Khải hay Cơ Hương Ngưng, đều 
hiểu ý nghĩa của cái nhìn này. Họ đều đã nghe được 
lời đồn trong công ty. 
Nhưng hai người cũng không quan tâm. Họ không 
phải là người thích tranh cãi với cấp dưới. 
Anh nhìn tôi không vừa mắt thì cứ việc chửi mắng, 
nhưng tôi nhìn anh không vừa mắt thì đuổi việc luôn. 
Đơn giản, thô bạo nhưng lại có hiệu quả. 
Có lẽ, đây chính là nguyên nhân khiến con người 
ham muốn quyền lực. 
Sáng sớm hai ngày sau, Hoắc Khải đến một toà 
nhà văn phòng. 
Ninh Ngọc Lâm thuê văn phòng ở đây và cũng tổ 
chức tuyển dụng ở đây luôn. 
Thang máy đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1787703/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.