Nghe thấy Hoắc Khải nhắc đến Hạ Hoằng Viễn, Cơ 
Xương Minh không những không sợ mà còn cười lạnh nói: 
“Thật không thể nhìn ra được, một lái xe như anh mà 
cũng biết nói khoác thế. Hạ Hoằng Viễn bảo anh đến đây 
ăn cơm ư? Đầu óc ông ta bị úng nước à? Loại người như 
anh có xứng không? Cút đi ngay cho tôi, nếu không tôi sẽ 
gọi người ném anh ra ngoài đấy”. 
Cơ Hương Ngưng thật sự không thể nhịn được nữa, cô 
ấy đang định nói gì thì bị Hoắc Khải kéo lại, sau đó anh nói 
tiếp: “Phó tổng Cơ! Thật sự là hội trưởng Hạ bảo tôi đến 
đây. Nếu anh đuổi tôi đi thì chỉ e hội trưởng Hạ sẽ không 
vui đâu, đến lúc đó thì anh cũng sẽ không được lợi gì”. 
“Ha ha! Ông ta không vui á, tôi còn không vui hơn. Lôi 
Hạ Hoằng Viễn ra để dọa tôi à?” hiện giờ Cơ Xương Minh 
đang rất hống hách, kiêu căng nói: “Tôi là con cháu dòng 
chính của nhà họ Cơ đấy, hiểu không? Chắc anh không 
hiểu được đâu. Vì anh chỉ là tên vô dụng sống dựa vào 
đàn bà thôi. Hít thở chung bầu không khí với anh tôi cảm 
thấy buồn nôn quá đi. Bảo vệ đâu! Lập tức đuổi hắn…” 
Cơ Xương Minh nói đến câu cuối cùng nhưng lại 
không nói tiếp. Bởi vì lúc hắn ta gọi bảo vệ ở phía cửa thì 
cũng nhìn thấy Hạ Hoằng Viễn sắc mặt âm trầm đang 
đứng ở đó. 
Trong lòng hắn ta thấy run rẩy, hắn ta đâu còn quan 
tâm đến việc mắng Hoắc Khải nữa mà vội tươi cười lên 
16:09 . 4GÍR ) 
< 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/157681/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.