“Yên tâm, bản thân giá thành của loại nguyên liệu này 
cũng không đắt, họ kiếm được mức lợi nhuận ít nhất là 
30% trở lên. Nhưng cứ kéo dài thêm một ngày thì tiền lãi 
vay vốn sẽ khiến mức lợi nhuận của họ giảm đi 1%. Cách 
làm tốt nhất là bán cho cô với giá thấp, nếu không, lượng 
hàng lớn như vậy, không có công ty nào khác trong đất 
nước này nuốt hộ được đâu”. Hoắc Khải giải thích. 
Vẻ tự tin và chín chắn của anh khi nói câu này khiến 
chút bất an trong lòng Cơ Hương Ngưng nhanh chóng 
giảm bớt. 
Sau một hồi ngẫm nghĩ, cô cầm điện thoại lên, gọi 
điện cho tổng giám đốc của công ty thương mại Đông Lai. 
Tất cả mọi lời nói ra đều y hệt những gì Hoắc Khải đã 
“mớm” trước đó: “Thật lòng xin lỗi, bây giờ tôi cũng lực 
bất tòng tâm. Giá cả giống hệt nhau, ông nói xem, tôi là 
bên nhánh phụ, làm sao đấu lại được dòng chính? Xin lỗi, 
sau này có cơ hội sẽ tiếp tục hợp tác với bên ông”. 
Sau khi cúp điện thoại, gò má Cơ Hương Ngưng 
thoáng ửng hồng. 
Bây giờ nhịp tim cô đập rất nhanh. Từ khi bước chân 
vào giới kinh doanh, đây là lần đầu cô chột dạ đến vậy, 
cảm giác mình như một tên lừa đảo! 
Trong lòng có chút xíu xiu áy náy, nhưng cũng có cả 
chút hưng phấn khó nói thành lời. 
“Xuống xe đi, cô định ở trên xe đợi thông tin mãi à?” 
16:07 .i 4G )› 
‹ Chương 22: Hạ Hoằng Viễn 
Hoắc Khải nhắc nhở. 
Bấy giờ Cơ Hương Ngưng mới nhớ ra, vội vàng bước 
xuống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/157679/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.