“Không cần đâu, thực ra tôi chỉ muốn đi dạo xung
quanh thôi, không có chuyện gì cần giúp đỡ. Cậu cứ làm
việc của mình đi, nếu sau này còn cơ hội gặp gỡ, có lẽ sẽ
cần thỉnh giáo cậu về cách pha cà phê đấy”, người đàn
ông trung niên đáp lại rất hòa nhã.
“Chuyện này dễ thôi mà!”, Hoắc Khải gật đầu với ông
ấy rồi bưng cà phê rời đi.
Người đàn ông trung niên uống cà phê trong cốc, ánh
mắt chuyển dần từ nơi Hoắc Khải vừa rời đi tới chiếc máy
pha cà phê.
Sau khi pha cà phê xong, Hoắc Khải lại rửa sạch máy
pha cà phê thêm một lần, để tránh người dùng kế tiếp
phải tốn thời gian.
Lúc này, ở cửa phòng pantry, có vài người vội vàng đi
ngang qua. Một trong số họ nhìn thấy người đàn ông
trung niên đang đứng uống cà phê, lập tức gọi mấy người
khác.
Ngay sau đó, Cơ Xương Minh nhanh chóng chạy vào
trong.
Trên trán hắn ta lấm tấm mồ hôi, hơi thở nặng nhọc,
hiển nhiên đã thấm mệt rồi.
Gặp được người đàn ông trung niên kia, Cơ Xương
Minh mới dám thả lỏng tỉnh thần. Hắn ta cười khổ, cất
giọng nói vừa lấy lòng vừa cung kính: “Phó hội trưởng Hạ,
sao đột nhiên ông đến đây rồi. Nếu không nhờ thư ký của
ông báo rằng ông đến trước hai mươi phút, chắc tôi
không biết gì luôn”.
Người đàn ông trung niên này là Hạ Hoằng Viễn, phó
hội trưởng Hiệp hội Thương mại của tỉnh.
Ông ấy phất lên từ công việc kinh doanh hoa quả, sau
này càng làm càng phát đạt, đến khi Hiệp hội Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/157677/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.