“Nâng thêm 10%”, Cơ Hương Ngưng đáp rất dứt khoát, không hề có ý giấu diếm.
“Như vậy vẫn chấp nhận được, cũng không nhiều quá”, Hoắc Khải lại hỏi: “Thế bây giờ cô muốn làm gì, đồng ý điều kiện của họ?”
Cơ Hương Ngưng nhìn anh, chừng nửa phút sau, đến khi Đường Đường xếp cờ xong, gọi Hoắc Khải đến chơi tiếp ván nữa thì cô mới lên tiếng: “Đổi lại là anh thì anh sẽ làm thế nào?”
“Tôi ấy hả?”, Hoắc Khải quay người, Đường Đường đã đi trước một quân đen, còn anh thì vô cùng tùy ý đặt một quân trắng xuống bàn cờ: “Các cô đi đến đó rồi thì chẳng khác nào ở vào thế bị động. Nếu là tôi, đầu tiên tôi sẽ nghĩ cách phong tỏa tin tức về số hàng cần gấp, sau đó ngấm ngầm thả ra thông tin người cạnh tranh với cô ở công ty đã liên lạc được với hai nhà cung ứng khác. Rất có thể sẽ thành công ‘đoạt mất’ công việc của cô, thế nên cô luôn tỏ ra tức giận phừng phừng. Sau đó ắt giành lại được quyền chủ động”.
Cơ Hương Ngưng nghe đến độ sững người. Cô hoàn toàn không nghĩ ra biện pháp như Hoắc Khải nói, thậm chí có thể nói là chưa hề nghĩ tới.
Bởi vì công ty thật sự rất cần số hàng này, trong thời gian ngắn cũng không thể tìm ra được người thay thế nào khác.
Thế nên suy nghĩ trực tiếp nhất trong đầu cô chính là nâng giá, chốt đợt thu mua.
Bây giờ Hoắc Khải đưa ra một cách thức hoàn toàn khác, nếu là ngày thường, chắc chắn Cơ Hương Ngưng sẽ khịt mũi coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/157673/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.