Nhìn bóng anh bận rộn trong
phòng bếp, Ninh Thần vẫn thấy khá
nghỉ hoặc.
Tuy rằng sáng nay cô rất tức
giận vì bị lấy mất hai trăm tệ, nhưng
bây giờ xem ra, anh lấy tiền là để tới
nhà hàng mua thức ăn.
Đã vậy anh thu dọn nhà cả hết
một lượt, bây giờ còn chủ động đi
rửa bát, anh muốn làm gì đây?
Ninh Thần đột nhiên nghĩ tới một
khả năng khiến cho cô giật mình,
chẳng có nhẽ, tên này định bán nhà?
Căn nhà mà họ đang ở là tài sản
cuối cùng của Lý Phong, tổng diện
tích chưa tới ba mươi mét vuông.
Căn nhà cũ này đã có lịch sử hơn
bốn mươi năm, nếu bán đi, miễn
cưỡng lắm cũng chỉ bán được gần
hai trăm ngàn tệ.
Anh tỏ ra ân cần như vậy, chẳng
phải vì muốn có tiền thì còn vì điều
gì được nữa?
Chỉ có thể là để đến khi bán nhà,
cô chịu đồng ý ký tên, bởi lẽ sau khi
hai người kết hôn, ông nội mới đưa
cho Lý Phong, coi như tài sản thừa
kế khi ông mất, nên được tính là tài
sản chung trong hôn nhân.
Ninh Thần cực kỳ đề phòng khả
năng này, đúng lúc ấy, cô đột nhiên
nghe được một tiếng “ting”.
Quay đầu nhìn lại mới phát hiện
cửa sổ trò chuyện của máy tính bật
ra.
Ninh Thần bước tới xem thử, cô
mừng rỡ phát hiện ra, có người cần
tư vấn sản phẩm giảm cân.
Cô vội vàng ngồi xuống trả lời
người ta, thế nhưng điều khiến cô
thấy khó hiểu là người ta vừa mới
gửi tin nhắn đã hỏi ngay: “Cô chính
là cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/157661/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.