Tăng Thư vào nhà vệ sinh rửa mặt với nước lạnh một chút. Có lẽ bệnh đau dạ dày này của cô lại kéo đến. Tăng Thư chửi tục một tiếng rồi đi ra ngoài hành lang trống người hút thuốc. Cô rít điếu thuốc một cái rồi phả ra làn khói nhạt. Cơn đau như được an ủi mà dịu đi.
"Đúng là kiêu căng" Tăng Thư nhìn thấy logo có tên của quán liền cười nhạt. Tempted, cô thắc mắc chủ quán là người thế nào mà lại đặt tên quán như thế này.
"Xin lỗi khu vực này không được hút thuốc" Một giọng nói trầm ấm đầy từ tính vang lên.
Tăng Thư phát giác giọng nói dễ nghe đó là do người đàn ông mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây đen, dáng vẻ nhã nhặn đứng tựa người vào tường nói. Cô nhìn đến tấm biển cấm hút thuốc ngay trên tường.
"Xin lỗi"
Tăng Thư vẫn là bộ dáng ngang ngược rồi bước đi. Khi lướt qua người đàn ông thì tóc của cô vô tình lướt qua người anh ta, để lại mùi hương thơm thoảng dầu gội. Anh ta lịch sự nhắc nhở:
"Ở hành lang gần quầy pha chế và các khu vực bên trong đều có thể hút thuốc"
Tăng Thư cảm ơn một tiếng rồi nhanh chóng rời đi. Cô không để ý thấy nụ cười trên môi của anh ta, vừa ma mị vừa yêu nghiệt. Tăng Thư tuỳ tiện đi ra một góc trống người của quán, xác định không có biển cấm thì lại lấy ra thêm một điếu thuốc. Cô hút xong thì tìm đường trở về chỗ Du Uyên. Bây giờ đã khuya rồi, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-do-cung-chieu/2759558/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.