Tăng Thư về đến nhà thì cảm thấy cả cơ thể mệt mỏi kì lạ. Cô nằm ra sofa nhìn lên trần nhà một hồi rồi bỏ vào phòng tắm. Cứ nghĩ tắm xong sẽ thoải mái nhưng ngược lại cả người như nặng hơn. Cô ngồi lên giường sấy khô tóc rồi lấy mền đắp kín người. Lòng ngực cô bỗng thắt lại đến khó chịu. Tăng Thư nhắm chặt mắt nghĩ bản thân ngủ một giấc sẽ khỏe lại.
Lúc này bỗng có tiếng chuông điện thoại truyền đến, Tăng Thư chửi một câu rồi bắt máy mà không thèm nhìn đến là ai gọi. Bên kia giọng nói đầy từ tính của đàn ông vang bên tai cô:
"Bảo bối, em về đến nhà chưa?" Dương Hàn lo lắng trời tối mà cô lái xe một mình trở về nên canh thời gian cô về nhà liền gọi đến hỏi.
Tăng Thư nhận ra giọng nói lưu manh này của Dương Hàn. Cô thở dài:
"Tôi về rồi"
Dương Hàn nghe giọng nói của cô yếu ớt lại có chút run rẩy thì trong lòng lại bồn chồn, anh dịu dàng hỏi:
"Em có sao không?"
"Tôi có chuyện gì được" Tăng Thư chủ quan đáp.
Dương Hàn tất nhiên không tin cô.
"Tôi đến tìm em"
Tăng Thư đầu óc mơ màng không nghe rõ. Cô theo thói quen ừm một tiếng rồi ngắt máy. Biến thái! Khuya thế này còn làm phiền mình!
Dương Hàn vội lái xe đến căn hộ của Tăng Thư. Anh lo lắng phóng xe trên đường nhanh đến mức chỉ thấy ánh đèn vụt qua. Khi đến trước cửa căn hộ của cô thì Dương Hàn nhanh tay bấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-do-cung-chieu/2759546/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.