Tăng Thư buổi chiều vẫn phải đến trường lên lớp. Dương Hàn cả ngày ở cùng cô nhưng vẫn thấy chưa đủ. Anh lái xe đến bãi đậu ở khuôn viên rộng lớn của trường, sau khi tắt máy xe lại có ý muốn đi cùng cô.
Tăng Thư thấy anh cởi dây an toàn thì hơi khựng lại, không biết anh muốn làm gì.
"Anh làm gì?"
"Đi xem em dạy học" Dương Hàn nhìn cô cười nhẹ.
"Lớp của em rất đông, anh không giữ chỗ trước sẽ không có chỗ ngồi" Tăng Thư kiêu ngạo nói. Quả thật đúng là lớp cô rất đông. Lần trước anh vô tình đi vào thì có chút bất ngờ. Dường như không còn chỗ trống nào.
Dương Hàn không nói gì, anh nhìn sang Tăng Thư cười xấu xa, nhướng người sang chỗ cô, một tay chống lên thành cửa, tay còn chống lên ghế của cô, môi hôn lên môi mềm của cô. Lần này hành động của anh dịu dàng lại ôn nhu, sau một lát thì kết thúc nụ hôn.
"Giáo sư Tăng, em giúp anh giữ chỗ được không?" Dương Hàn không xấu hổ nói.
Tăng Thư hai tay vịn lên vai anh. Cô khéo léo nhắc nhở:
"Anh đi theo em cả ngày không mệt sao? Hơn nữa anh ngồi trong lớp thì hiệu quả tiếp thu bài học của sinh viên sẽ giảm đi"
Tăng Thư là đang nói thật. Lần trước anh chỉ vào lớp có 10 phút cuối mà mọi người đã xao nhãng đi. Không thể phủ nhận khuôn mặt này sinh ra là để thu hút người khác.
"Cùng lắm anh ngồi ở cuối lớp. Không làm ảnh hưởng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-do-cung-chieu/2759252/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.