Dương Hàn đưa cô về nhà anh, trên đường đi không nói lời nào, cũng không nhìn cô. Bầu không khí trên xe của hai người ngộp ngạt đến khó chịu. Tăng Thư thi thoảng nhìn qua anh. Nhưng đôi mắt yên tĩnh như mặt hồ không lộ một chút biểu cảm của anh làm cô không biết anh đang nghĩ gì. Cô khẽ thở dài.
Vừa mở cửa vào nhà Dương Hàn liền áp cô đứng tựa lưng vào cửa, thân hình to lớn của anh hoàn toàn che mất ánh đèn chiếu đến cô. Tăng Thư chưa kịp lên tiếng thì Dương Hàn đã cúi đầu hôn lấy môi cô. Anh nhẹ nhàng mút lấy môi mềm rồi từ từ đi vào khoang miệng. Tăng Thư cũng phối hợp kiễng chân vòng tay ôm cổ anh. Lần này không giống những lần khác anh mạnh bạo hôn cô đến nhịp thở cũng không bắt kịp. Động tác dịu dàng cùng với dẫn dắt của anh thì Tăng Thư quen dần, hai mắt cũng nhiễm một tầng mây.
Dương Hàn là đang tự trách bản thân tại sao lại để cô rơi vào tình cảnh như vậy. Khi nãy anh vừa nhìn đến tay cô cùng với phần cổ bị in đậm dấu tay liền không kiểm soát được muốn đánh chết Bạch Dã Nguyên kia.
"Bảo bối, anh xin lỗi" Nụ hôn cuối cùng cũng kết thúc. Giọng nói dễ nghe của anh thủ thỉ bên tai cô.
Tăng Thư không hiểu lắm, cô cứ nghĩ anh đang giận mình. Cô kiễng chân ôm cổ anh nhưng Dương Hàn đã cúi người để cô dễ dàng hơn.
"Sao anh lại xin lỗi? Không phải nên giận em à?"
"Phải, anh đang rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-do-cung-chieu/2759247/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.