Dương Hàn vừa ra khỏi quán liền cầm tay cô mà xem xét tỉ mỉ.
"Anh làm gì vậy?" Tăng Thư hỏi.
"Không phải lúc nãy em làm vỡ ly sao? Có bị thương không?" Dương Hàn giọng điệu vừa quan tâm lại có ý trách móc nói.
Tăng Thư không hiểu tại sao Dương Hàn lại biết, nhưng có lẽ vì lý do này mà anh chạy đến đây đón cô về nhà. Tăng Thư khẽ mỉm cười,
"Anh là thần tiên sao mà chuyện gì cũng biết vậy?"
"Còn đùa giỡn được à? Lỡ như em bị cắt trúng thì sao? Em có nghĩ đến anh sẽ lo lắng thế nào không? Tên đó là đàn ông, nếu đám người Huyền Thiên Phong không ở đó cùng em thì em có thể sẽ gặp nguy hiểm có hiểu không?" Dương Hàn nắm chặt tay cô, lần này thực sự là anh giận thật rồi. Anh thực sự không dám nghĩ đến lỡ như Tăng Thư xảy ra chuyện gì thì anh sẽ phản ứng như thế nào. Anh có lẽ sẽ điên lên mất.
Tăng Thư kinh ngạc giây lát, hình như đây là lần đầu tiên anh nghiêm túc mắng cô. Tăng Thư cũng biết bản thân khi nãy có hơi kích động lại còn ra tay với Vu Trạch trước, cô cúi mặt không nhìn anh,
"Em xin lỗi"
Dương Hàn nghe thấy tâm trạng cũng thay đổi, anh nới lỏng tay giữ tay cô rồi kéo cô vào lòng ôm lấy. Dương Hàn không phải muốn Tăng Thư trốn tránh, nhưng anh càng không muốn cô bị thương. Một tay anh giữ gáy cô, tay còn lại vuốt nhẹ tóc mềm:
"Lần sau không được kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-do-cung-chieu/2759217/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.