Diệp thành lẽo đẽo theo Tần Hinh nhưng không hề nhận được lời nào từ cô sau khi vụ án được giải quyết. Anh có một cảm giác rất thích thú với việc cô làm.
- Cậu biết không, lúc cậu dõng dạc câu kết án trông cậu rất bảnh đấy!
- Cả tuần nay ngày nào tôi cũng tới đó giả làm một con đàn bà bị bồ đá ngồi ủ rủ thoa son rồi chùi son liên tục mà bảnh à?
- Hèn chi mấy ngày nay tôi thấy cậu hay về rất khuya... Mà cái son đó?
- Phải, nó là loại son sinh học đặt biệt do tôi tạo ra để nhận dạng nồng độ cồn và ma túy loãng trong rượu. Sở dĩ tôi không cần phải làm mấy việc này nhưng khi tổ chức điều tra thì tôi nhận ra thế nào cũng có kẻ truyền tin lại nên tôi đành phải tham gia để thực hiện một lượt. – Tần Hinh nói một tràng.
- Cậu thật là nham hiểm~ - Diệp Thành mỉa mai – Thôi thì để tôi khao cậu một bữa, coi như là đền ơn cho cậu vì đã làm luôn phần việc của tôi vậy? Được không?
- Thôi, tôi không đói – Tần Hinh nhíu mày.
- Đi nào, tôi biết mấy ngày qua cậu đâu có được ăn uống đàn hoàng! – Nói rồi anh kéo cô chạy đi.
Đây là một đêm trăng tròn.
Quán mì Caramel, gần căn hầm ngày xưa FBI chọn làm căn cứ, nơi mà Diệp Thành hay kéo Tần Hinh đi ăn lúc anh mới lấy lại trí nhớ của mình và thực hiện "Kế hoạch cuối cùng" với FBI và anh để tóm gọn "tập đoàn" ma tuý xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-dau/110092/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.