Miệng của Phương Tế này là thối nhất trong số các huynh đệ, tố chất cũng bằng không. Chu Nghệ phiền nhất là phải gọi điện thoại với tên này, bởi vì cách điện thoại cậu đánh không được Phương Tế, đổi lại là mặt đối mặt, cậu lập tức liền đấm cho hắn một quyền.
Thật ra vụ việc đánh hiệu trưởng không ít người tham gia, Phương Tế cùng Chung Vũ Khải là người dẫn đầu, tất cả mọi người sau đó bị trường học truy quét, không bồi thường tiền thì là vào trại cải tạo thiếu niên, chỉ có Chu Nghệ tương đối đặc biệt. Cậu đạt được danh hiệu hạng nhất, một viên gạch đập vào mặt hiệu trưởng, hai cái răng sứ gãy ngay tại chỗ, cho nên trực tiếp liền bị tố cáo.
Sau đó cậu cùng Chung Vũ Khải đi tỉnh lị lăn lộn hai năm rưỡi, Chu Nghệ hai năm đó trải qua biết bao chuyện sóng gió, bản thân đến nỗi sắp không nhìn rõ mặt đất ở đâu. Ý nghĩ trở lại đi học này cậu đã đắn đo suy nghĩ suốt nửa năm, cuối cùng trong lúc cậu uống say đặt vé xe lửa trở về. Thật ra lúc đó đầu óc Chu Nghê rất tỉnh táo, mặc dù nói là uống say nhưng không hề có cảm giác say, bởi vì cậu biết rằng một khi đã đưa ra quyết định này, cuộc sống về sau sẽ đảo lộn.
Điện thoại mới vừa cúp không lâu lại reo lên. Chu Nghệ thở dài, lần này ai gọi tới cũng lười nhìn, trực tiếp liền nhấn nghe.
Nhưng mà nửa ngày trôi qua, đối phương cũng không lên tiếng.
Hai người trầm mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-bao/3455214/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.