Trong phòng bệnh, Triệu Kha lúc này cũng bình tĩnh lại, anh giương mắt nhìn Vũ Tuyết Hoa, cô thấy anh đang nhìn, cô lên tiếng: “Triệu Kha…”
Triệu Kha cong môi mỉm cười với cô, anh dịu giọng nói: “Anh không sao.”
Vũ Tuyết Hoa mím môi, ánh mắt lo lắng nói: “Em biết anh có sao, anh đừng giả vờ.”
“Triệu Kha, em hứa sẽ luôn ở bên anh, anh hãy dựa dẫm vào em nha.”
Triệu Kha nghe cô nói, anh chợt phì cười: “Anh mới là người để em dựa dẫm chứ”
“Anh không sao thật mà.”
Vũ Tuyết Hoa rũ mắt, dịu giọng hỏi: “Triệu Kha, em…em chỉ ví dụ thôi…”
“Nếu sau này anh phát hiện ra em giấu anh chuyện gì đó…” Cô chợt im lặng, ngập ngừng một lúc mới nói tiếp: “——anh có giận em không?”
Triệu Kha có chút ngạc nhiên: “Có liên quan đến người khác không?”
Vũ Tuyết Hoa nhanh chóng lắc đầu: “Không, không có người khác”
Triệu Kha mỉm cười: “Ừ, vậy anh sẽ không giận em.”
“Cả đời này chỉ có việc phản bội là không thể tha thứ, nhưng chỉ cần em không phản bội anh, tất cả những điều khác đều không đáng để giận.”
Vũ Tuyết Hoa nắm lấy tay Triệu Kha, cô nhẹ hôn lên má anh: “Em yêu anh”. Triệu Kha không kịp phản ứng, anh nhìn cô chăm chăm một lúc, sau đó mới phản ứng lại.
Anh đến gần mặt cô, nụ hôn của anh rơi xuống môi cô, nhẹ nhàng cọ sát vào.
Vũ Tuyết Hoa bắt đầu đỏ mặt, cô vòng tay ôm lấy cổ anh, cả hai hôn nhau điên cuồng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-ve-phia-anh-sang/3469478/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.