Triệu Kha Nguyệt ngồi ở cạnh giường, cô rũ mắt, mím môi nói, " Khi nãy lúc anh cấp cứu—— em đã rất sợ "
Tống Thịnh Nam ôn nhu nhìn cô: " Ừm "
Triệu Kha Nguyệt chậm rãi nói, " Nhìn thấy hình ảnh lúc đấy, em lại nhớ về hình ảnh mẹ em năm đó…"
Tống Thịnh Nam duỗi tay xoa vào má cô, thể hiện cử chỉ an ủi. Triệu Kha Nguyệt giương mắt nhìn anh, cô nói, " Thịnh Nam "
Tống Thịnh Nam mỉm cười, " Ừm? "
Triệu Kha Nguyệt chậm rãi nói, " Làm ơn, đừng bỏ em một mình —— "
Tống Thịnh Nam nhìn cô, cô mím môi nói tiếp
" Đừng như những người khác cũng rời bỏ em…"
Tống Thịnh Nam cong khoé môi, dịu dàng trả lời, " Em tin anh không? "
" Cho dù có chia xa 10 năm anh vẫn sẽ trở về, anh sẽ không bỏ rơi em "
Ánh mắt Tống Thịnh Nam nhìn cô, anh chậm rãi nói, " Anh vẫn luôn ở đây "
Triệu Kha Nguyệt ôn nhu nhìn anh, cô mím môi, mi mắt cô rưng rưng
Với một người từ trước đến nay luôn khao khát có một người yêu cô dữ dội cho đến chết, bây giờ cô mới nhận ra
Sau này chúng ta không cần phải tìm kiếm một tình yêu nồng nhiệt nữa. Thay vào đó, ta chỉ mong tìm được người khiến cho ta yên lòng.
Triệu Kha Nguyệt chậm rãi gật đầu, khoé môi cô cong lên, " Ừm, sẽ luôn tin anh "
Lúc này cô cảm thấy ít nhất trong cuộc đời này, vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-ve-phia-anh-sang/3469443/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.