Một lúc lâu sau Triệu Kha Nguyệt mới nín khóc, cô rũ mắt hít hít mũi
Tống Thịnh Nam đưa tay véo chóp mũi cô:
" Khóc sưng mắt hết rồi "
" Sao? Thoải mái rồi đúng không? "
Triệu Kha Nguyệt " ừm " một cái, sau đó bắt đầu mỉm cười
Tống Thịnh Nam:
" Kha Nguyệt, ở bên anh em không cần phải gồng mình nữa "
" Từ nay về sau, anh chính là chỗ dựa vững chắc của em "
" Trên chặng đường khó khăn sắp tới, em không còn phải đối mặt một mình nữa, vì giờ đây đã có anh đồng hành cùng em. "
*******
Triệu Kha Nguyệt ngồi trên xe, điện thoại cô lúc này reo lên. Thấy người gọi là Triệu Kha, cô bắt đầu nhấc máy
Triệu Kha: " Chị, em thay mặt mẹ em xin lỗi chị chuyện hôm nay "
Triệu Kha Nguyệt: " Chị đã nói nhiều lần rồi, không phải lỗi của em thì em đừng xin "
" Nói với Triệu Lâm, sau này chị không về nhà đó nữa đâu "
" Bảo ông ta cứ xem như chưa từng có đứa con gái này đi "
" Xem như Triệu Kha Nguyệt năm đó đã chết cùng với Triệu Tú Anh từ lâu rồi "
Triệu Kha:
" Chị.."
Triệu Kha Nguyệt tắt máy, cô rũ mắt nhìn xuống tay mình. Tống Thịnh Nam lúc này một tay vừa lái xe, tay còn lại nắm lấy tay của Kha Nguyệt
Triệu Kha Nguyệt cong môi mỉm cười, lúc này cảm thấy vừa cảm động vừa yên tâm
Từ trước đến nay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-ve-phia-anh-sang/3441285/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.