Vũ Tuyết Hoa lấp ló trên lầu lấy điện thoại chụp lại hình ảnh trước mắt
Cô gõ gõ gửi tin nhắn cho ai đó
Vũ Tuyết Hoa:[ Đáng yêu quá >
Triệu Kha:[ Cô không thắc mắc tại sao anh Thịnh Nam bị thương sao? ]
Vũ Tuyết Hoa:[ Bây giờ tôi mà đi xuống hỏi thì phá hủy khoảnh khắc đáng yêu đó thì sao ]
Triệu Kha:[ Hết nói nổi ]
Vũ Tuyết Hoa:[ Ý anh là sao chứ? ]
Triệu Kha:[ Trẻ con ]
Vũ Tuyết Hoa:[ Không nói với anh nữa ]
Triệu Kha:[ Ừ, cũng đáng yêu ]
Vũ Tuyết Hoa nhìn thấy tin nhắn, cô bỗng đỏ mặt
- -------
" Cảm ơn vì đã giúp tôi " Triệu Kha Nguyệt nói
Tống Thịnh Nam thấy Kha Nguyệt không còn bôi thuốc nữa nên anh quay mắt sáng hướng khác
" Ừ " Thịnh Nam
" Trời cũng muộn quá rồi, nhà Tuyết Hoa vẫn còn phòng trống, anh ngủ lại một hôm đi " Triệu kha Nguyệt nói
Tống Thịnh Nam thờ ơ: " Ừ, cũng được "
Triệu Kha Nguyệt cất đồ sơ cứu, đột nhiên Thịnh Nam lên tiếng:
" Sao không thấy bạn trai cô đến tìm cô? "
Triệu Kha Nguyệt ngạc nhiên:
" Anh ấy vẫn nghĩ mình và Thiên Hạo yêu nhau sao? " Kha Nguyệt nghĩ
Triệu Kha Nguyệt: " Có nhắn rồi "
Tống Thịnh Nam " Ừ " một tiếng sau đó đi lên lầu
- ----
Triệu Kha Nguyệt nằm trên giường, suy nghĩ về Thịnh Nam
" Bệnh của mình vẫn còn... mình không thể đến bên Thịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-ve-phia-anh-sang/3441277/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.