Con búp bê đang sống.
Mạnh Kiều nói: “Nếu em mở con búp bê ra thì có không tốt lắm không?”
“Có 90% khả năng là sẽ thấy đồ vật bên trong đó.” Nghiêm Mục nói.
Ngay sau đó.
Mạnh Kiều mở búp bê ra.
Nghiêm Mục:...
Mạnh Kiều nhìn anh, rồi xé con búp bê ra thêm một chút, tóc và cát bên trong con búp bê lộ ra, trong cát còn một khúc xương nhỏ màu trắng.
Biết ngay bên trong có những cái này mà.
Mạnh Kiều thản nhiên nói: "Cái này chẳng phải là vì đẩy nhanh tiến độ hơn sao? Em nghĩ sức lực bạn nhỏ không quá lớn, không đến mức có thể..."
Đang nói chuyện, cô đột nhiên cảm thấy một làn gió mát thổi qua từ sau lưng.
"Có thể gì?" Nghiêm Mục hỏi.
Mạnh Kiều quay lại, nhưng ở đó không có ai cả.
Nhưng cô cảm thấy có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.
Vì vậy, cô ngoan ngoãn khâu lại con búp bê vừa mới xé ra: “Em đoán vừa rồi chắc là em đã thả cái gì đó ra rồi, có thể là quỷ hồn trẻ con. Coi như là máy gia tốc nhiệm vụ vậy.”
"Ừ, vừa rồi có một bóng đen chạy qua em, nó vụt qua, không thấy rõ." Nghiêm Mục cũng không quá lo nghĩ chuyện này, bây giờ anh đã có khí thế của một cao thủ, hơn nữa hai người bọn họ cũng có đường lui trong nhiệm vụ, cho nên Mạnh Kiều muốn chơi một lúc, anh cũng không ngăn cản.
“Vậy mà anh không nhắc nhở em?” Mạnh Kiều đặt búp bê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-tron-khap-dia-cau/3482717/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.