Một cơn gió xoáy xuất hiện trong tầng hai ngầm ở chỗ tránh nạn.
Cuồng phong cuốn lấy mũi tên Tiểu Kiều bắn ra, mũi tên đập vào vách tường lộp độp. Giáo Sứ vây về phía mấy người Bạch Thần, trên tay Bạch Thần dùng sức, tiếng nổ mạnh đột nhiên vang lên. Thiên phú của cậu ấy và Nghiêm Mục gần giống nhau - nổ tung, có thể khống chế vật chết nổ tung. Gạch men sứ bị ép thành bột phấn đồng thời lại bị đạo cụ trong tay Giáo Sứ cho về trạng thái cũ.
Diện tích tầng hai ngầm không rộng, dính đầy bóng người đen nghịt. Mũi tên laser của Tiểu Kiều lại lần nữa bay ra, cuốn theo dòng điện lao mạnh tới, nhưng dẫu sao Giáo Sứ đã thân kinh bách chiến, những mũi tên đó có thể khiến chúng bị thương một lần thì chúng sẽ không thể thua thứ này lần hai.
Giáo Sứ nhìn gương mặt nghiêm túc của Tiểu Kiều, trào phúng: “Chỉ còn lại có một cái đầu không ngờ vẫn còn sống. Đúng là đáng kinh ngạc.”
Tiểu Kiều lạnh mắt nhìn bọn chúng, giương cung bắn tên. Ánh sáng lạnh màu lam từ đầu mũi tên mang theo dòng điện bắn ra, người nọ nâng cánh tay lên, lại nổi lên một cơn gió xoáy, nhưng mà lúc mũi tên bay tán loạn giống vừa rồi thì tơ máu của Bạch Trình Hi bắn ra như laser, quấn quanh cán mũi tên dùng sức kéo.
Bạch Thần phối hợp với Bạch Trình Hi, ngay lúc mũi tên bay đến, ánh lửa bắn ra, tan thành vô số mảnh nhỏ như kim, cắm vào ngực Giáo Sứ.
Tiếng kêu rên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-tron-khap-dia-cau/3464186/chuong-154.html