🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mạnh Kiều hơi chóng mặt vì âm khí quá nặng, Nghiêm Mục nắm tay cô, cô mơ màng nói: “Anh sẽ không cho rằng thế này là có dương khí chứ?”



“Nhắm mắt lại! Ngốc, lần này em nghỉ ngơi đi, đừng nghĩ nhiều.” Nghiêm Mục nói.



“Dạ.” Mạnh Kiều ngoan ngoãn nhắm mắt lại.



Cô thật sự mặc kệ hết, ôm lấy người đàn ông giống như em bé sơ sinh dính liền.



Mọi người mạnh mẽ cạy cửa, trong phòng truyền đến một mùi mốc tanh tưởi. Nghiêm Mục không đi vào, mà đi vòng vòng xung quanh trước. Diệp Tiệp và chàng trai xăm mình dẫn đầu đi vào, phòng tối om không thấy rõ gì cả.



Diệp Tiệp sờ công tắc trên vách tường, “tách” đèn sáng lên, ánh đèn chói lòa lập tức thắp sáng căn hộ.



“… Kẽo kẹt”



Đập vào mắt chính là một thi thể lung lay!



Trên thi thể bò đầy giòi bọ, ruồi đã bắt đầu đẻ trứng trên tóc. Diệp Tiệp che ngực cố nhịn khó chịu, chàng trai xăm mình cũng bị ruồi muỗi bay ùa ra mà giật mình. Thi thể này có lẽ đã chết từ lâu, trên mặt đất nhỏ một vũng nước đen vàng. Cô ta sử dụng dây ni lông thắt cổ, chịu được lực và bền, lâu như vậy rồi mà không rơi xuống.



“Có muốn đưa thi thể xuống không...” Diệp Tiệp còn muốn nói gì đó nhưng cơm ngày hôm qua ăn trong dạ dày đã lên tới cổ họng.



Chàng trai xăm mình gọi cậu học sinh gầy yếu vẫn rúc ở trong góc đến. Cậu học sinh vẫn luôn đảm nhận vai trò người chơi vô hình còn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-tron-khap-dia-cau/3445025/chuong-142.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.