Ánh sao chiếu xuống, buổi đêm yên bình.
Bông tuyết li ti rơi trong đêm rét lạnh, còn chưa chạm đầu vai đã bị hơi nước hòa tan.
Mạnh Kiều bị hơi nóng làm cho đỏ bừng cả người, ngón tay nắm chặt khăn tắm, khớp xương trắng bệch. Mồ hôi từ trán cô chảy xuống, hòa tan trong hồ nước nóng.
Hơi thở khiến lỗ tai và cần cổ mảnh khảnh của cô đỏ bừng.
Nghiêm Mục hạ thấp giọng.
“Đừng có khiêu khích anh, em biết hậu quả đấy.”
Khuôn mặt ướt át của Mạnh Kiều phản chiếu ngọn lửa bập bùng trong phòng như sao trời rơi xuống đáy biển. Cô cắn môi cười, nghiêng đầu nhìn mồ hôi trên trán người đàn ông, chợt cảm thấy anh có sự gợi cảm khó nói nên lời.
Mà rất nhanh, cô không còn sức để cười nữa.
“Đau à?”
Nghiêm Mục dừng lại.
Cô không nói chuyện, bám vào cạnh hồ nước nóng, tinh tế run rẩy.
Hồ quá nóng, hâm linh hồn người ta thành một cái động. Cô như muốn hòa tan trở thành một hồ bơ ngọt ngào.
Đêm khuya.
Mạnh Kiều rúc vào trong ngực Nghiêm Mục, nửa ngủ nửa tỉnh, trong tầm tay là một chai Whiskey không biết lấy từ đâu ra. Ban đầu cô không thích vị Whiskey vì cứ cảm thấy như uống một ngụm cồn to vậy, nhưng hiện tại cô đột nhiên cảm thấy loại hương vị cháy bỏng này cũng rất được. . Truyện Kiếm Hiệp
Trên người cô nồng nặc mùi rượu, cọ qua cọ lại trong ngực người đàn ông giống một con mèo con.
Nghiêm Mục ôm cô, vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-tron-khap-dia-cau/3416299/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.