Ai sống trong núi này?
Quỷ núi ư?
Mạnh Kiều xoa xoa mi tâm nói: "Trên núi này có người sống? Người ở đâu?"
"Dã nhân ạ?" San San hỏi: "Em từng đọc truyện tranh về dã nhân! Trong núi thường sẽ có dã nhân sống bắt con nít ăn thịt."
"Chị mua cho em nhiều cổ tích, "Nàng tiên cá", "Người đẹp ngủ trong rừng" như vậy, sao em lại xem dã nhân ăn thịt người?" Mạnh Kiều hỏi: "Em có thể xem truyện gì nhẹ nhàng hơn được không..."
San San bĩu môi: "Chị... Yêu đương không thú vị, hy sinh bản thân vì hoàng tử còn chán hơn nữa! Chị, chị thích xem mấy cái này à? Hay là thích xem dã nhân?"
“Cô ấy thích xem dã nhân.” Nghiêm Mục cười nói.
Anh bước vào hang động, cẩn thận quan sát chăn bông trải trên mặt đất, rồi nói: “Về cơ bản dã nhân giống loài vượn, nhưng ở đây bài trí rất ngay ngắn, giống bầu không khí trong gia đình bình dị ấm áp hơn.”
Hạ Tinh Thần tìm thấy một túi gạo đã bị sâu ăn gần hết, sâu bọ trắng bóng trong túi gạo làm cậu giật mình.
San San đi theo Mạnh Kiều mấy ngày nay đã dũng cảm hơn rất nhiều, cô bé nhanh chóng bước tới, vươn cổ nhìn xem, vốn tưởng mình có thể chịu được, nhưng lại phát hiện tâm lý và sinh lý là hai thứ hoàn toàn khác nhau!
Bụng cô bé bắt đầu quặn lên, San San che miệng chạy ngược về: "Thật kinh tởm! Chị!"
Chưa kịp nói xong, San San đã buồn bực nôn thốc nôn tháo.
Mạnh Kiều đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-tron-khap-dia-cau/3387692/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.