“Cứu… cứu… cứu… cứu em!” Hương Hương sắp sụp đổ, kêu to chạy vào trong đám người.
Kẻ điên ở phía sau rảo chân, dang tay, điên điên khùng khùng hô: “Sắp chết người rồi! Sắp chết người rồi! Sắp chết người rồi!” Trên mặt cô ấy có một dòng máu tươi đang chảy ròng ròng, mà trong tay Hương Hương cầm cục đá dính đầy máu. Hai người, anh đuổi tôi chạy, cuốn lên một đám bụi đất.
Nghiêm Mục ra tay, bóp chặt sau cổ kẻ điên giống như xách theo một con chó điên, kẻ điên không thể nhúc nhích ở trong tay anh. Trên tay Nghiêm Mục dần tăng thêm sức lực ngầm cảnh cáo. Nếu kẻ điên càng tiến thêm một bước thì anh sẽ vặn gãy cổ anh ta mà không mất tí sức nào.
Trong miệng kẻ điên còn ậm ừ: “Sắp chết người! Sắp chết người! Thôn này đều sẽ chết!”
Mạnh Kiều hoài nghi quan sát kẻ điên đột nhiên chạy ra này. Trên làn da anh ta toàn là vết sẹo cả to lẫn nhỏ, cổ tay còn có dấu vết cũ bị người ta trói chặt. Tóc lộn xộn dường như còn có con rận nhảy tới nhảy lui, trên người cũng toàn mùi hôi thối. Kẻ điên vẫn lẩm bẩm, lải nhải lặp lại câu này.
Hương Hương thấp thỏm đứng bên cạnh Mạnh Kiều: “Làm em sợ muốn chết! Em vốn định đi sang bên kia xem một chút, kết quả anh ta lao đến.” Kẻ điên như chó hoang nhà ai không buộc, há rộng miệng muốn điên cuồng cắn người. Nhưng đối mặt với Nghiêm Mục, cho dù anh ta có sức lớn thế nào đều bất lực.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-tron-khap-dia-cau/3387664/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.