Màn hình LCD vẫn lập lòe lúc nửa đêm.
Mạnh Kiều nằm trước bàn nghịch tinh thể vừa lấy được. Cô chiếu đèn lên, trong tinh thể có những hạt bụi li ti lập lòe, nhìn kỹ thì có cảm giác nó giống như một vũ trụ thu nhỏ.
Cô cẩn thận đánh giá: "Em nghĩ cái này là vật sống."
“Em cẩn thận chút.” Nghiêm Mục dọn dẹp nhà cửa: “Đừng để bị thương.”
“Chỉ là viên đá thôi mà, sẽ không bị thương đâu.” Mạnh Kiều nghịch nghịch.
“Viên đá trên thi thể, sao em không sợ chút nào hết vậy?” Nghiêm Mục hỏi.
Mạnh Kiều không nhìn anh: “Có lẽ là vì thi thể tự bốc cháy hóa thành tro bụi rồi nên em không cảm thấy đáng sợ nữa.” Cô lấy bật lửa ra, nghĩ thầm nhiệt độ nóng chảy của món đồ chơi này không thấp, không biết có thể đốt cháy lớp vỏ cứng màu đen bên ngoài không. Cô dùng đũa gắp tinh thể lên, đốt một cục giấy trong chén, chuẩn bị nướng tinh thể.
Cuối cùng, Nghiêm Mục vẫn không yên tâm, hai tay đặt hai bên người Mạnh Kiều. Người đàn ông bao lấy cô, mùi sữa tắm cùng loại anh vừa mới tắm xong quanh quẩn trong khoang mũi cô.
Cô liếc mắt nhìn Nghiêm Mục, sau khi được cho phép, cô cẩn thận đưa tinh thể về phía ngọn lửa đang cháy rực. Tinh thể màu đen bị đốt cháy, trên bề mặt bắt đầu xuất hiện bọt nước giống như dịch thể, phát ra âm thanh xèo xèo.
“Tiếp không anh?” Mạnh Kiều hỏi: “Sao em lại cảm thấy sắp tan chảy nhỉ?”
Ngay sau đó, tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-tron-khap-dia-cau/3387653/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.