Đồ ăn không thể ăn?
Liên Mộc Mộc nói không lớn, nhưng hầu như tất cả mọi người đều nghe thấy những lời này của cô ấy.
Ngoại trừ rất ít người không động đũa hoặc không dám ăn, những người còn lại đều ngừng ăn ngay lập tức, rồi nhìn Mạnh Kiều đang một mình thưởng thức rau xanh.
Gần như cùng lúc đó, có người sợ hãi, có người im lặng, có người tức giận.
“Cmn mày đang nói cái quái gì vậy!” Người làm tài chính đột nhiên đập bàn đứng dậy, rống giận: “Mày có bệnh à!”
Ông chủ nhỏ bên cạnh cũng sửng sốt mấy giây, sau đó mắng theo: “Không biết nói chuyện thì đừng nói! Cmn sao cô nói xui thế hả!” Tuy đang tức giận nhưng độ run rẩy trong lời nói đã lộ rõ anh ta đang sợ hãi.
Đồ ăn trong nhiệm vụ nói chung là có thể ăn được, về cơ bản thì đây là lẽ thường tình, nếu không thì người chơi còn chưa kịp hoàn thành nhiệm vụ đã chết đói trước rồi. Mạnh Kiều chỉ cảm thấy Liên Mộc Mộc có chút căng thẳng quá thôi.
Lúc này Diệp Tử lại gắp thêm một miếng đồ ăn trên đĩa, dịu dàng an ủi nói: “Ăn đi, không sao đâu.”
Thái độ chắc chắn của Diệp Tử khiến mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Mạnh Kiều cúi đầu im lặng gắp rau trong chén, biết mình vừa thuận miệng nói sai làm người khác căng thẳng lo lắng.
Không ngờ, Nghiêm Mục ở bên cạnh thản nhiên nói: "Quen thì tốt rồi. Nhiệm vụ giảm hết cái này đến cái khác, nhưng mà đồ ăn sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-tron-khap-dia-cau/3387629/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.