*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cũng may là vết mổ của Tô Di không bị rách ra.
Bác sĩ kê thuốc cho anh, ca cẩm nửa ngày trời xong mới chịu để cho anh xuất viện.
Lý Yêu Yêu định ở lại Hàm Dương nghỉ ngơi vài ngày, quan sát tình hình của Tô Di rồi mới lại đi. Tô Di uống thuốc giảm đau xong, cố tỏ ra mình không có việc gì, khăng khăng đòi đi tới di chỉ ở gần đó. Bốn người bàn bạc một hồi, quyết định ở lại Hàm Dương một đêm rồi tính tiếp.
Buổi tối, trong nhà nghỉ.
Đột nhiên Tô Di nhớ ra cái gì đó, mở vali hành lý ra, móc một chiếc hộp nhỏ đưa cho Lý Yêu Yêu: “Quên chưa đưa cho cậu này.”
Lý Yêu Yêu thờ ơ nhận lấy, mở ra nhìn, quả nhiên là ngọc hàm thiền của hắn.
Ngọc hàm thiền là vật dùng để nhét vào trong miệng người chết, thường mang hình dáng con ve, tượng trưng cho hình ảnh tuy con người đã an giấc dưới lòng đất nhưng nhất định sẽ có ngày tỉnh dậy, ve thoát xác chính là tượng trưng cho hình ảnh con người sống lại. Ngọc hàm thiền của Lý Yêu Yêu có từ triều nhà Hán, âm khí rất nặng, vừa mở hộp ngọc đã cảm nhận được khí lạnh phả ra.
Ngọc hàm thiền này là Nam Cung Cẩu Thặng tặng hắn. Theo lời sư phụ Cẩu Thặng nói, dương khí của Lý Yêu Yêu quá nặng, vào mộ sẽ kinh động đến vong linh, thậm chí còn có thể ảnh hưởng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-tron-dao-chi-yeu-yeu/124142/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.