Hai tháng trôi qua rất nhanh, ngày hắn đặt chân lên Hà Nội cũng là ngày hắn gặp cô ở ga tàu điện Cát Linh - Hà Đông. 
Lúc nhìn thấy Huyền Trân, hắn ra hiệu Eric đi xử lý tên đó, còn hắn sẽ gặp riêng cô ở trên tàu. 
Những chuyện liên quan đến cô ấy, Hàn Thiên Lãnh biết hết. Nhìn dáng vẻ tiều tụy, đáng thương đó đi kìa, hắn chỉ muốn lôi cô đi cùng. 
Nhưng cô ấy không thích, cắn một phát vào tay hắn để thể hiện sự phản kháng. Không kìm chế được lửa giận, hắn đẩy cô ngã, hắn làm cô đau. Làm xong mấy việc này, hắn hối hận rồi. 
Ngồi xoa bóp vết bầm tím giúp cô mà cô trách mắng hắn đủ điều, Hàn Thiên Lãnh đưa ra một câu hỏi khiến Huyền Trân lâm vào tình thế khó xử. Một người đang yêu nồng nhiệt thế kia, rõ ràng có ý che giấu nhưng không thể giấu mãi trước con mắt tinh tường của hắn. 
Thế là... hắn bèn ngỏ ý muốn đưa cô đi, còn giả vờ là mẹ mình đang thúc giục chuyện kết hôn nữa. Nhưng cô... không hề tin hắn... 
Thôi được rồi, hắn không thích cưỡng ép người khác, nhất là một cô gái mình đang có cảm tình. 
Bèn để lại tấm danh thiếp rồi rời đi... 
Hàn Thiên Lãnh vừa ngồi ngắm cảnh vừa nghĩ, một kẻ có tính chiếm hữu cao như Châu Mặc Lâm làm gì có chuyện anh ta dễ dàng buông tha cho cô ấy. Phải vậy không? 
Nhưng nào ai biết, chuông điện thoại reo lên. Người gọi là cô ấy! Cô ấy đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-troi-khong-khoi-nang/2558314/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.