Châu Mặc Lâm biết rất rõ ông cụ rất tức giận khi thấy cháu gái yêu quý của mình bị từ chối bèn trịnh trọng nói. "Mong ông thông cảm. Tôi không thể giả vờ tỏ ra yêu thương với người mình không hề yêu."
"Tập đoàn Hoàng Kim các người sẽ phải trả giá!"
"Nếu đó là điều khiến ông nguôi giận thì ông cứ thoải mái phá hủy Hoàng Kim đi. Dù sao tôi cũng chẳng quan tâm đến sự tồn vong của công ty này."
Đợi người của ông Allard đi khuất sau cánh cửa thủy tinh, Châu Mặc Lâm nhanh chân đi vào căn phòng trống gần đó.
Nếu hắn chậm trễ thêm vài giây, đám phóng viên và nhà báo nhìn thấy sẽ bám riết lấy hắn.
"Alo, có chuyện gì?"
"Lâm lão đại, người của chúng ta vừa báo có người nhìn thấy Hàn Thiên Lãnh cùng Eric quanh quẩn ở ngoại ô."
"Chú đợi tôi một lát, tôi sẽ xuống ngay."
"Nhưng bên dưới công ty Hoàng Kim các lối đi hầu như bị đám phóng viên và cánh nhà báo chặn kín hết. Nếu anh xuống đây, e là rất khó để rời đi ngay."
"Yên tâm, tôi thông thạo các lối thoát hiểm của tòa nhà này, chú cứ chờ tôi ở dưới đó."
"Vâng."
Là một trong những thành viên nắm giữ cổ phần Hoàng Kim, và cũng là người ít khi đến tòa nhà Châu thị nhất... Nhưng mọi lối đi ngầm ở đây không có ai thuộc nằm lòng như hắn.
Cho nên, chỉ cần vài phút là Châu Mặc Lâm đã có mặt dưới tầng triệt.
Có điều, khi thang máy mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-troi-khong-khoi-nang/2558284/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.