Lập tức tôi từ chối, tay vẫn duy trì động tác vừa xức dầu vừa xoa bóp giúp hắn. "Không thể được. Chúng ta không thể có con được."
"Tại sao? Chúng ta đều yêu nhau mà, tại sao lại không thể được?"
Tôi như bị kích thích, hất tay Châu Mặc Lâm, đứng phắt dậy hét thẳng vào mặt hắn. "Tôi nói không được thì là không được! Giữa chúng ta không có kết quả gì đâu!"
Hắn ngồi trên giường, thừ người nhìn tôi, miệng hỏi tiếp một câu như là lời khẳng định khiến tôi vô cùng hoảng loạn.
"Kể cả chúng ta... đều yêu đối phương ư?"
"Ai nói tôi yêu anh?"
"Em không yêu tôi? Không yêu mà quan tâm tôi có đau hay không đau như thế này à?"
Tôi chột dạ không nhìn vào đôi mắt đang cực kỳ phẫn nộ của Châu Mặc Lâm, ngoan cố phủ nhận. "Bất kể ai... bị thương vì tôi, tôi cũng sẽ quan tâm như vậy thôi."
"Nói dối! Rõ ràng em yêu tôi, tại sao cứ phải cố gắng che giấu tình cảm của mình như vậy chứ?"
Tôi không trả lời, muốn co giò bỏ chạy thục mạng...
Hắn đoán được ý đồ của tôi, bàn tay không bị thương giơ lên tóm lấy cẳng tay tôi. "Em không được rời khỏi đây khi tôi chưa cho phép. Nói đi, rốt cuộc tôi có chỗ nào không tốt, khiến cho em phải khó chịu?"
"Anh chỗ nào cũng không tốt. Anh nghĩ nếu không phải vì anh có quyền có thế ép tôi tức chết thì tôi có còn quan tâm tới anh không?"
Đôi mắt hai màu càng trợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-troi-khong-khoi-nang/2558225/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.