Tôi không chần chừ vươn tay ngăn cản hành động tiếp theo của phu nhân. "Bác để cháu tự làm."
Châu phu nhân không vì hành vi ngăn cản của tôi mà dừng lại, bà ấy cười hiền, tiếp tục cầm toong gắp một miếng nem rán nhân tôm sú vào cái bát nhỏ đặt bên cạnh đĩa ăn của tôi.
"Không sao, con cứ để ta."
Nếu cứ tiếp tục thế này, đĩa ăn của tôi sớm trở thành một ngọn núi nhỏ mất thôi.
Không còn cách nào khác, tôi bèn quay sang nhìn Châu Mặc Lâm, len lén cấu nhẹ lên đùi hắn. Còn tha thiết nhìn hắn bằng ánh mắt cầu cứu xen lẫn van lơn.
"Làm ơn đấy! Anh ngăn cản mẹ anh đi mà! Tôi không ăn hết được ngần ấy thức ăn đâu!"
Nhưng Châu Mặc Lâm làm như mắt điếc tai ngơ, hắn tao nhã cầm bình chiết rượu vang Decanter rót một lượng nhỏ rượu vào ly thủy tinh. Rồi cầm dao và dĩa cắt miếng beefsteak thành từng miếng nhỏ, bắt đầu thưởng thức và nhâm nhi cùng rượu vang một cách ung dung.
Hắn không nhìn tôi, hững hờ nói. "Em ăn đi, nhìn gì tôi? Không phải ai mẹ cũng thiết đãi một bữa thịnh soạn như này đâu."
Châu phu nhân gắp tiếp miếng cá lăng phi lê nướng lá chuối vào cái đĩa giờ đã chất đống toàn đồ ăn.
"Con ăn đi, Lâm nó nói đúng đấy. Ăn nhiều vào cho có sức, nhìn con gầy yếu quá sao mà chịu được."
Hở? Chịu được cái gì? Tôi mù mờ nhìn Châu phu nhân đang nhiệt tình gắp đồ ăn cho mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-troi-khong-khoi-nang/2558210/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.