"Oh!" Churai trầm trồ.
"Vì nó khá dễ ăn và có tác dụng giải nhiệt rất tốt." Tôi bổ sung.
Đôi mắt của Churai hấp háy. "Đồ ăn Thái tuyệt vời đúng không chị?"
"Ừ, tuyệt. Nhiều người Việt rất mê ẩm thực Thái và dành những lời khen ngợi có cánh mỗi khi có dịp thưởng thức." Tôi nói thêm.
Hai người chúng tôi đang vui vẻ chuyện trò thì bị cắt ngang bởi một giọng nói tà mị, yêu nghiệt vang lên ở ngoài cửa.
"Từ bao giờ ở đây biến thành chương trình ẩm thực cho các người bàn luận thế?"
Miếng bánh Churai đang ăn được một nửa thì rớt 'bịch' xuống đất. Người con bé run như cầy sấy khi va phải ánh mắt chết chóc của ác ma...
Mà chàng trai đang đứng trước mặt chúng tôi, không phải là ác ma thì là gì?
Không cần nghĩ ngợi nhiều, tôi giơ tay che chắn cho Churai, như gà mẹ che chắn cho đàn gà con trước một con rắn kịch độc. Và biểu cảm trên mặt cô bé vô cùng sợ sệt...
"Cậu đừng có mà qua đây." Tôi căng thẳng muốn đuổi con người phá đám đáng ghét này đi.
Nhưng tôi đã đánh giá quá thấp độ lỳ của cậu ta rồi.
"Chị đẹp, chị cứ luôn miệng bài xích tôi sẽ... giết chết con bé nữ nô này trước mặt chị đấy."
"Thế cậu muốn gì?" Tôi đứng dậy, gắt gỏng hỏi.
"Tôi chỉ đơn giản muốn dẫn chị đi tham quan quanh đây thôi mà, không được sao?" Cậu ta hạ giọng.
Tôi thẳng thừng từ chối.
"Không cần phải phiền tới cậu, lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-troi-khong-khoi-nang/2558176/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.